MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 144

nguyện những gì thuộc tâm linh: sao cho Đức Chúa Lời lấy hết những cái
ác trong tâm chúng ta...

- Nghe tớ nói chuyện này còn hay hơn. Ở nhà thờ Polomensk chỗ

chúng tớ có một cha cố...

- Đừng nói về ông cha đạo của anh nữa! - Aliosa nài nỉ, thậm chí trán

hắn nhăn lại vì đau đớn.

- Không, cậu hãng cứ nghe đã. - Sukhov chống khuỷu tay nhỏm dậy.

Cả vùng Polomensk chúng tớ không có ai giàu bằng lão cha cố. Tiền công
sửa cái mái nhà bình thường ra là ba mươi rúp một ngày, riêng cha cố
người ta phải lấy tới trăm rúp. Mặc dù người ngợm ục à ục ịch, lão đi lại
với ba mụ đàn bà ở ba thành phố khác nhau, hàng tháng trợ cấp tiền cho họ,
còn với người thứ tư thì lão

sống như vợ chồng hẳn hoi. Lão nắm thóp ông tổng giám mục, biếu

xén ghê lắm, chẳng thế mà tất cả các ông cha cố mà người ta cử đến địa
phận đều bị lão đẩy đi hết, lão chẳng muốn chia chác với ai...

- Anh nói về cha cố làm gì? Nhà thờ Chính thống đã xa lìa Phúc Âm.

Người ta đâu có bắt giam họ, tống họ vào tù, ấy là vì người ta biết rằng họ
đâu có đức tin thực sự.

Sukhov hút thuốc, bình thản nhìn Aliosa đang bị kích động.

- Aliosa, - anh đẩy nhẹ tay hắn ra, khói thuốc lá của anh bay vào mặt

hắn. - Tớ đâu có chống lại Chúa, cậu hiểu chứ. Tớ sẵn lòng tin vào Chúa.
Có điều tớ không tin có thiên đàng và địa ngục. Các người coi bọn này là lũ
ngốc hay sao mà cứ hứa hiêu hứa vượn mãi về thiên đường với chả địa
ngục? Đó là cái tớ ghét nhất.

Sukhov nằm trở lại, cẩn thận vẩy tàn thuốc sau đầu, chỗ giữa đầu

giường anh và cửa sổ, tránh không làm cháy đồ của ông trung tá. Mải nghĩ,
anh không nghe thấy Aliosa thì thầm gì nữa.

- Với lại, dù mình có cầu nguyện bao nhiêu chăng nữa, cái hạn tù của

mình đâu có ngắn bớt đi. Cứ phải lê cho hết, từng ngày, từng ngày một, từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.