MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 146

vào hành lang hô hoán ầm ĩ:

- Kiểm tra lần hai!

Theo sát họ là viên giám thị:

- Tất cả sang phía bên kia!

Nhiều người đã ngủ. Họ càu nhàu, lồm cồm ngồi dậy, xỏ chân vào ủng

(họ vẫn đánh cả quần bông đi ngủ. Mặc quần thường nằm trong chăn không
chịu được, người cứ run cầm cập).

- Phù! Quân khốn nạn! - Sukhov chửi, song anh cũng không bực mình

cho lắm, vì chưa ngủ. Sezar từ giường dưới đưa lên anh hai chiếc bánh bích
quy, hai cục đường và một lát giò tròn.

- Cám ơn, Sezar Markovich! - Sukhov cúi xuống dưới, lối đi giữa hai

dãy giường. - Anh đưa tôi cái bao tôi cất dưới gối tôi cho. Cất trên trên này
cho chắc. (Giường tầng trên không thể với tay lên mà thuổng nhanh các thứ
được, với lại giường của Sukhov ai mà thèm nhòm ngó).

Sezar đưa lên phía trên cho Sukhov cái bao màu trắng đan lưới của

hắn. Sukhov nhét nó xuống dưới đệm và chờ cho gần hết mọi người ra
hành lang, vì như vậy anh đỡ phải dẫm chân trần lâu dưới đất. Nhưng tên
giám thị đã gầm lên:

- Ê, người góc đằng kia!

Sukhov nhẹ nhàng nhảy chân trần xuống sàn (là vì đôi ủng của anh

cùng với vải quấn chân đang sấy trên lò sưởi, lấy xuống tiếc lắm). Anh đã
khâu biết bao đôi dép đi trong nhà, song toàn là cho người khác, bản thân
chẳng có lấy một đôi. Với lại anh cũng đã quen, việc này cũng chóng thôi
mà.

Vả chúng cũng sẽ bắt tuốt cả dép, nếu ban ngày chúng mò thấy được.

Những người trong đội đến phiên được sấy giầy, người đi dép, người

để nguyên cả vải quấn chân, người dẫm chân không.

- Nhanh chân lên! nhanh lên! - tên giám thị quát tháo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.