MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 23

Không gì cay nghiệt hơn những giây phút này - đứng xếp hàng chờ

điểm danh buổi sáng. Trong bóng tối, trong giá buốt, với cái bụng rỗng
không - cho tới suốt suốt cả ngày. Lưỡi như bị rút mất. Chẳng ai buồn nói
chuyện với ai.

Ở chỗ tù tập hợp, viên phó giám công đang lồng lộn.

- Sao, Turin, còn phải đợi bao lâu nữa hả? Lại định câu giờ hẳn?

Người sợ tay phó giám công này chỉ có thể là Sukhov, chứ không bao

giờ là Turin. Anh ta chẳng thèm phí lời với hắn, chỉ im lặng giậm giậm gót
giầy. Cả đội xếp hàng theo anh, tiếng ủng dẫm tuyết lạo xạo.

Chắc hẳn một ki lô mỡ muối đã được đem hối lộ - bởi các đội bên

cạnh đều nhìn thấy 104 vẫn xếp hàng ở chỗ mọi khi. Chỉ những đội vừa
nghèo, lại vừa khù khờ, là bị đẩy đi xây dựng Khu Dịch xá. Chúa ơi, hôm
nay mà phải ra ngoài đó thì đời ra bã, 27 độ dưới không kèm theo gió,
không chỗ trú chân, không củi sưởi!

Đội trưởng cần nhiều mỡ lợn muối: vừa phải hối lộ các thủ trưởng trên

BKHSX, vừa phải nuôi cái bụng mình. Bản thân đội trưởng không nhận
được đồ tiếp tế, nhưng thiếu mỡ muối là không được. Phạm nào trong đội
nhận được tiếp tế, lập tức phải cống nộp ngay.

Bằng không đừng hòng mà sống nổi.

Viên trưởng giám công đánh dấu trên tấm bảng nhỏ cầm tay:

- Turin, đội của anh hôm nay có một người ốm, đi làm hai mươi ba

người, có phải không?

- Hai mươi ba người - đội trưởng gật đầu.

Thằng nào vắng mặt? Lại thằng Panteliev. Thằng ấy mà ốm?

Ngay lập tức những tiếng xì xào nổi lên trong đội: Panteliev, quân chó

đẻ, lại chuồn được rồi. Nó thì ốm đau gì. Bên an ninh giữ lại thì có. Lại sắp
sửa tố cáo ai đó cho mà xem.

Ban ngày họ gọi nó lên để đỡ gây ồn ào, giữ đến ba tiếng đồng hồ

cũng chả sao, chẳng ai nhìn thấy, nghe thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.