MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 55

- Nếu mặt trời lên đến đỉnh đầu, có nghĩa không phải mười hai giờ, mà

là một giờ, - ông trung tá sửa

ngay.

- Sao lại thế được? - Sukhov ngạc nhiên. - Các cụ chả bảo khi nào mặt

trời lên đến đỉnh đầu, lúc đó là giờ ăn trưa.

- Đó là mấy cụ người âm lịch nói! - ông trung tá đập lại, - chứ bây giờ

đã có luật, mặt trời lên tới đỉnh là đúng một giờ.

- Ai ra cái luật đó?

- Chính quyền Xô Viết!

Ông trung tá mang cái cáng khiêng cát ra ngoài, dù sao thì Sukhov

cũng chẳng muốn cãi lý với ông.

Chả có lẽ đến mặt trời cũng phải theo luật của họ sao?

Đập gõ một hồi, cuối cùng anh em cũng làm thêm được bốn cái cáng

khiêng vữa nữa.

- Thôi được rồi, ngồi sưởi ấm cái đã, - Pavlo nói với hai người thợ xây,

- Senka ạ, ăn trưa xong hãng xây. Ngồi xuống đi!

Và lúc này thì tất cả mọi người đều có quyền ngồi cạnh cái lò mà sưởi.

Đằng nào cũng vậy, không thể xây trước bữa trưa, đánh vữa sớm để cho nó
đóng bánh lại à.

Than trong lò cháy phừng phừng và toả đều hơi nóng. Nhưng phải

ngồi cạnh lò mới thấy ấm, những chỗ khác trong nhà vẫn lạnh như thường.

Bốn người cởi bao tay hơ lên bếp lò. Còn chân đi ủng thì tuyệt đối

không được để sát vào lửa, đó là điều cần phải biết. Nếu là ủng da thì nó sẽ
nứt, còn ủng dạ thì sẽ ướt sũng và bốc khói, mà chân thì vẫn bị lạnh. Để
ủng sát cạnh lửa còn rất dễ bị cháy, rồi là phải đi ủng thủng cho tới tận mùa
xuân. Chờ đấy người ta phát ủng mới cho!

- Sukhov thì còn phải lo gì nữa, một chân anh ấy đã ở nhà rồi còn gì, -

Kildigs lại bắt đầu đùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.