MỘT NGÀY CỦA IVAN DENISOVICH - Trang 64

- Đếm rồi, nhưng cháo chưa đưa, hai tay chả giữ khư khư ấy là gì.-

Sukhov nói chõ vào. - Không tin cứ đếm lại, tất cả đang còn ở trên bàn đây
này.

Sukhov quát trả lại tên bếp, song cũng đã nhìn thấy cặp Estoni đang

tiến đến gần, anh liền ấn hai bát cháo vào tay họ, và còn kịp quay trở lại
bàn, kịp đếm xem các bát cháo có còn nguyên tại chỗ không. Hoá ra đội
bạn chậm chạp quá, chưa nẫng được bát nào, mặc dù chẳng có ai canh
chừng cả.

Cả cái khuôn mặt đỏ gay của tên bếp lấp đầy khung cửa sổ.

- Bát đâu? - Hắn hỏi, giọng nghiêm nghị.

- Đây, nhìn đi! - Sukhov hét lên. - Đứng lùi ra ông bạn, để cho người

ta nhìn - anh đẩy một người nào đó. - Hai này! - anh nhấc hai bát cháo
chồng trên cùng lên cao. - Còn đây là ba bát nữa, bốn bát một hàng, đếm
đi!

- Đội của các bố chưa đến hả?

Tên bếp nhìn Sukhov qua khuôn cửa tò vò. Cửa làm hẹp để mọi người

khỏi nhìn được vào bên trong xem cháo còn bao nhiêu.

- Chưa, chưa đến, - Pavlo lắc đầu.

- Đội chưa đến mà đã lĩnh cháo, các bố làm trò gì thế hả? - Hắn cáu

um.

- Họ đến kia rồi! Sukhov kêu lên.

Và tất cả đều nghe thấy cái giọng oang oang của ông trung tá, như thể

ông đang nói trên đài chỉ huy:

- Chen chúc nhau làm gì ở đây thế này? Ăn xong rồi thì phải đi ra lấy

chỗ cho người khác vào với chứ!

Tên bếp còn cằn nhằn cái gì đó rồi đứng thẳng lên, và ta chỉ còn trông

thấy hai bàn tay hắn qua lỗ cửa tò vò như lúc trước.

- Mười sáu! mười tám!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.