chỗ đó. Lúc ấy chỉ có cách lấy cuốc chim mà nậy ra, hay lấy rìu mà
chặt cho vữa rụng ra.
Nhưng Sukhov không mắc lỗi trong khi xây. Gạch thì chả viên nào
giống viên nào. Viên thì vỡ góc, viên thì sứt mép, viên bị vữa bám vào.
Sukhov ngay lập tức tia ngay được những khuyết tật đó và tìm
được chỗ trên tường cho từng viên. Anh lấy bay xúc ít vữa bốc hơi, rải
nó xuống hàng gạch và nhớ rãnh gạch chạy thế nào để đặt viên sau lên
chính giữa. Bao giờ anh cũng trát vừa đủ vữa cho mỗi viên gạch. Rồi anh
nhặt một viên từ đống gạch (sao cho găng tay khỏi bị rách, giống gạch sứt
này là sắc lắm), lấy bay san đều lại hàng vữa và đặt gạch lên đó. Và ngay
lập tức anh lấy cạnh bay gõ gõ
viên gạch sao cho mé tường ngoài thẳng theo giây dọi, và hàng dọc
cũng như hàng ngang những viên gạch nằm đều chằn chặn như những con
xúc xắc. Và viên gạch đóng cứng ngay tức thì.
Sau đó, nếu vữa thừa lòi dưới viên gạch sang hai bên, thì phải bấy bay
hất nó đi tức thì (mùa hè còn dùng cho viên gạch khác, chứ bây giờ đừng
có mà tiếc) và lại phải nhìn những rãnh nối phía dưới, ở chỗ có những viên
gạch sứt ở đầu, phải trát vữa dầy thêm một chút, và khi đẩy sát những viên
gạch vào nhau, y như rằng vữa bị lòi ra. Sukhov càng làm, càng hăng tiết.
Công việc đã cuốn hút anh. Vữa đâu, cho tiếp!
Công việc đã vào guồng. Ta đã xây được thêm hai hàng, những chỗ lồi
lõm, xiên xẹo trước đó đã được chỉnh sửa, nhìn chung là trôi chảy. Nhưng
bây giờ lại càng phải tinh mắt hơn!
Anh phải nhanh tay bắt kịp Senka ở hàng gạch ngoài. Còn Senka từ
chỗ của đội trưởng cũng đang tiến lại phía anh.
Sukhov giục giã mấy người khênh vữa - nhẩu lên, mấy bố, mang vữa
tới ngay cho con nhờ! - Anh
làm như điên, nước mũi chảy ròng ròng cũng chẳng kịp vắt.