MỘT NGÀY LÀ MƯỜI NĂM - Trang 132

Sau đó hàm cứng lại mắt ông ta cứ trừng trừng hướng lên trần nhà ông.
Nhị Nguyễn cúi xuống áp tai vào ngực Phon Kẹo, lặng phắc không còn
động tĩnh gì nữa ông ngửng lên nhìn nai koong Nõn lắc đầu. Nai koong
Nõn đưa tay vuốt mắt cho người trợ thủ đặc lực xấu số của mình. Lúc đó có
tiếng giày đinh rầm rập tiếng nói ồn ào dưới chân cầu thang nai koong Nõn
đưa mắt bảo ông Nhị Nguyễn tạm lánh vào trong buồng. Ông vừa vào
buồng thì sếp Xu cùng hai tên lính Âu, Phi bước lên sàn nhà. Sếp Xu hất
hàm hỏi nai koong Nõn:
- Ai tìm thấy ông ta?
Nai koong chỉ về phía người lính vừa cõng Phon Kẹo. Sếp Xu nhìn anh ta
hỏi xẵng.
- Thấy ở đâu?
- Trong bụi. Gần chỗ hai người lính chết. Người dân vệ trả lời khà tự nhiên
dù không có chuẩn bị trước.
- Không đúng! - Sếp Xu sừng sọ - Sao tao đã tìm kỹ xung quanh mà không
thấy?
Thực ra đó là câu nói hớ, nai koong Nõn liền tấn công:
- Lúc họ vừa bị bắn các ông đã có mặt ở đó rồi sao?
Sếp Xu biết là giấu đầu hở đuôi, liền chống chế.
- Nghe tin họ bị đội công tác Việt Nam phục kích, một lúc lâu chúng tôi
mới đến được.
Nai koong Nõn đấu ly:
- Ông nói vậy không đúng! Mãi về sau lính Nha Hởn có mặt thì có còn lính
nào của ông đâu ông đã bắn và rụt trước đó rồi.
- Ông bảo sao chúng tôi bắn? Sếp Xu mặt đỏ lựng mắt trợn ngược.
- Chúng tôi có bằng chứng các ông phục kích họ chứ không phải đội công
tác Việt Nam.
- Bằng chứng nào? - Sếp Xu sừng sộ.
- Trước lúc tắt thở - Nai koong chỉ Phon Kẹo nói rành rọt - ông Phon Kẹo
còn nói được câu “Sếp Xu bắn”. Tất cả những ai có mặt ở đây có thể làm
chứng.
Nai koong vừa dứt lời mọi người xung quanh ào ào hưởng ứng. Sếp Xu đơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.