MỘT NGÀY LÀ MƯỜI NĂM - Trang 14

Chỉ có ít phút đến bản mà Lèng Cảnh tỏ ra phấn chấn như được về thăm
nhà, nhảy chân sáo đi trước, Bình ghé tai Nhị Nguyễn nói:

- Cái cậu này vừa ở ATK về được một năm nay đã bập vào cô người Lào
của trạm, án kỷ luật đang treo lửng. Không đùa với trạm trưởng không biết
đùa được đâu!

- Cậu ấy cũng từ Việt Bắc về à? - ông Nhị Nguyễn ngạc nhiên.

- Quân của ông Cao Khắc Giập đấy. Khoản xưng phong thì được nhưng
nghe đâu tại cái mồm bạ đâu nói đây cấp trên không tin cậy không thể để ở
cơ quan đầu não.

Ông Nhị Nguyễn chợt nhớ lại lúc đã khoác ba lô khỏi cổng trạm quay lại
không thấy anh ta đâu. Gọi như hò đò sông cái mới thấy anh ta chui tọt ra
từ buồng của nhân viên nữ phía đầu nhà khách theo sau lấp ló cô người Lào
mặt phừng phừng mắt đỏ hoe, may mà lúc đó trạm trưởng đang mải đón
đoàn khách mới đến không để ý đến sự việc này. Trên đường đi, có lúc
nghỉ, anh ta thần mặt đứng ngồi không yên, ông Nhị Nguyễn hỏi khan hỏi
vãn thì bảo, nhớ Pen Ni quá, hễ ngủ là toàn mơ thấy em thôi. Anh ta mới
hai mốt, tức kém ông tới năm tuổi, có lẽ với có gái Lào ấy là mối tình đầu,
nên bị hớp hồn. Đêm qua, lúc ngủ trong lán dựng tạm trên đường lại xảy ra
một chuyện tức cười. Đang quay lưng lại nhau, bỗng anh ta trở mình nằm
úp thìa, thế là cứ thúc liên hồi cái “của nợ” như cục sắt nguội vào lưng ông.
Sáng ra, hắn có vẻ ngượng ông thì mặt tỉnh bơ coi như không có chuyện gì.
Cái anh chàng đang sức trai này xem ra mót vợ lắm rồi!

Vào bản Sộp Phác Lèng Cảnh vẻ mặt rất phởn đứng cạnh một ông già cùng
hai thiếu nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.