MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 100

xịt nơi cậu con trai kia và mẹ cậu ta sống và tôi ngồi xuống băng ghế đầu
tiên cho phép tôi để mắt được đến cái cổng.

Tôi hy vọng gì? Bắt chuyện với hàng xóm láng giềng. Tán gẫu với dân

sống ở đây. Tìm hiểu bằng cách này hay cách khác.

Sau hai tiếng đồng hồ chờ đợi vô ích, tôi thấy thèm thuốc lá. Đối với

một người đàn bà không hút thuốc thì điều đó có lạ lùng không? Có. Điều
đó khiến tôi thú vị. Thực chất, từ ít lâu nay tôi chỉ toàn làm những việc bất
thường, theo dõi một người đàn bà không quen biết, đi các phương tiện giao
thông công cộng, khám phá quá khứ của chồng tôi, ngồi đợi trên một băng
ghế, mua thuốc lá. Vậy là tôi bèn đi tìm một hiệu bán thuốc lá.

Chọn nhãn hiệu nào đây? Tôi không hề có kinh nghiệm gì về thuốc lá.

— Cũng loại ấy, tôi nói với người bán thuốc lá khi ông ta vừa bán xong

cho một khách quen trong khu phố.

Ông ta đưa cho tôi một bao, đợi tôi chìa ra cho ông ta số tiền chính xác

như một kẻ nghiện ngập chính cống đã thạo giá phải trả cho khoái lạc của
mình. Tôi đưa ra một tờ bạc mà tôi cho là đủ, đổi lại, ông ta vừa càu nhàu
vừa trả lại cho tôi những tờ bạc khác và rất nhiều đồng xu.

Khi quay người lại, tôi đột nhiên thấy anh.

Samuel.

Nghĩa là, Samuel thời trẻ. Cậu con trai của Samuel.

Cậu ta cười khi thấy tôi bị bất ngờ.

— Xin bà thứ lỗi, tôi đã làm bà sợ.

— Không, tại tôi lơ đãng đấy chứ. Tôi đã không cảm thấy là có người

phía sau mình.

Cậu ta né người nhường tôi đi qua rồi mua cho mình kẹo bạc hà. Cũng

dễ mến và có giáo dục hệt như bố cậu, tôi không thể ngăn mình nghĩ vậy.
Tôi cảm thấy có thiện cảm vô cùng đối với cậu ta; thậm chí còn hơn thế nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.