MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 101

đó là một cái gì đó khó tả… Như thể là, ngây ngất bởi mùi hương của cậu,
bởi sự gần gũi tự nhiên của cậu, tôi không thể dứt khoát nhìn cậu rời xa.

Đuổi kịp cậu ngoài phố, tôi gọi

— Này anh, này anh ơi, xin lỗi anh…

Sững sờ vì được một bà lớn tuổi gọi là anh – cậu ấy nghĩ tôi bao nhiêu

tuổi nhỉ? – cậu đưa mắt nhìn quanh để chắc chắn rằng đúng là tôi gọi cậu rồi
đứng đợi tôi trên vỉa hè đối diện.

Tôi ứng khẩu ra một lời nói dối.

— Xin lỗi đã làm phiền anh, tôi là nhà báo và tôi đang thực hiện về tuổi

trẻ ngày nay. Nếu tôi đặt cho anh vài câu hỏi thì có lạm dụng thời gian của
anh không?

— Thế nào cơ ạ? Ngay ở đây, ở chỗ này ấy à?

— Tốt hơn là ta ngồi uống cái gì đó, trong quán cà phê mà anh đã làm

cho tôi sợ ấy.

Cậu mỉm cười, bị ý kiến này lôi cuốn.

— Báo nào vậy?

Le Monde.

Một cái chớp mắt tán thành cho thấy cậu hãnh diện vì được cộng tác

với một tờ báo uy tín.

— Tôi rất vui lòng. Tuy vậy tôi không biết liệu tôi có tính cách đại diện

cho giới trẻ ngày nay hay không. Tôi thường cảm thấy mình rất lệch pha.

— Tôi không muốn anh có tính cách đại diện cho giới trẻ ngày nay mà

chỉ đại diện cho anh thôi.

Câu nói của tôi đã thuyết phục được cậu và cậu đi theo tôi.

Ngồi bên hai tách cà phê, câu chuyện bắt đầu.

— Bà không ghi chép à?

— Tôi sẽ ghi khi nào tôi không còn nhớ được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.