MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 103

Cậu khép mình lại.

— Đó là một phần trong cuộc điều tra của bà à?

— Tôi không muốn buộc anh phải phạm vào bất cứ sự thiếu kín đáo

nào. Hãy yên tâm, anh sẽ chỉ xuất hiện dưới một cái tên giả thôi và tôi sẽ
không nói một điều gì cho phép nhận ra anh và bố mẹ anh.

— A thế ạ, tuyệt lắm!

— Điều tôi quan tâm, đó là mối quan hệ mà anh có với thế giới người

lớn, cách anh nhận thức nó, đặt vào đó tương lai của mình. Vì lý do này,
những mối quan hệ mà anh duy trì với bố anh có tính chất tiết lộ. Trừ phi là
ông ấy đã chết, và nếu vậy, xin thứ lỗi cho tôi.

Đột nhiên, trong đầu tôi thoáng hiện ý nghĩ rằng cái cô Nathalie ấy có

lẽ đã làm cho mọi người tưởng là Samuel đã chết để giải thích sự vắng mặt
của anh. Tôi run lên vì đã làm chạnh lòng cậu bé tội nghiệp này.

— Không, bố tôi không chết.

— Thế à… Ông ấy bỏ đi chăng?

Cậu do dự. Tôi cũng đau khổ ngang cậu trước tình huống phải lựa chọn

này.

— Không, tôi vẫn thường gặp bố tôi… Vì những lý do riêng tư, ông

không thích người ta nói về mình.

— Ông ấy tên là gì?

— Samuel.

Tôi rã rời. Tôi không còn biết cách nói tiếp cũng như duy trì vai trò của

mình thế nào nữa. Tôi viện cớ lại muốn lấy đường để đi ra quầy ba rồi trở
lại. Nhanh lên! Nhanh lên! Ứng tác ra cái gì đó!

Khi tôi ngồi xuống lại, chính cậu là người thay đổi. Đã thoải mái hơn,

cậu mỉm cười với mong muốn thổ lộ.

— Cuối cùng thì, do bà sử dụng những tên giả, tôi có thể kể hết cho bà

nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.