MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 109

— Đúng vậy. Khi con trai anh ấy ra đời. Tôi nghĩ đó là một bí mật quá

nặng nề đối với anh ấy.

— Đồ quỷ!

— Đừng vội vàng, Isabelle. Chị có ước lượng được là cuộc đời đã đưa

ra những tình huống khó khăn đến mức nào đối với Samuel không?

— Ông đùa đấy à? Anh ấy có tất cả để hạnh phúc.

— Isabelle, đừng nói vậy với tôi. Đừng quên rằng tôi đây, tôi biết

chuyện đó. Tôi đâu phải là không biết rằng chị mắc phải cái chứng bệnh
hiếm ấy…

— Ông im đi.

— Không. Im lặng mang lại nhiều vấn đề hơn là giải pháp.

— Dù sao đi nữa, chẳng ai biết đó là cái gì cả.

— Bệnh bất lực của nữ giới ấy à? Samuel thì biết đấy. Anh ấy đã cưới

một phụ nữ đẹp, hài hước, quyến rũ mà anh ấy say mê, và chưa bao giờ anh
ấy làm tình nổi với cô ấy. Chưa bao giờ anh ấy đi vào người cô ấy được.
Chưa bao giờ anh ấy có thể đạt được khoái lạc cùng một lúc với cô ấy. Cơ
thể chị vẫn đóng lại đối với anh ấy, Isabelle ạ, bất chấp vô số cố gắng, bất
chấp việc chữa chạy. Thỉnh thoảng chị có nghĩ đến sự bức bối mà tình trạng
này gây ra cho anh ấy không?

— Thỉnh thoảng ấy à? Tất cả mọi lúc đấy, ông có hình dung được

không! Tất cả mọi lúc! Thế nhưng, tôi có tự thù ghét mình, tự giận mình
cũng vô ích thôi, chẳng thay đổi được gì hết. Đôi khi, tôi thấy thà rằng anh
ấy bỏ tôi ngay từ khi chúng tôi mới phát hiện ra điều này, mười bảy năm
trước còn hơn!

— Thế nhưng, anh ấy đã ở lại. Chị có biết tại sao không?

— Có. Vì tiền của tôi.

— Isabelle, đừng nói thế với tôi.

— Vì tôi điên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.