MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 110

— Isabelle, hãy làm ơn: đừng nói thế với tôi. Tại sao?

— Vì thương hại.

— Không. Vì anh ấy yêu chị.

Một sự yên lặng dày đặc từ bên trong xâm chiếm người tôi. Tôi vừa

mới bị phủ một lớp tuyết.

— Phải, anh ấy yêu chị. Dù Samuel vẫn là một người đàn ông như bao

người đàn ông khác, một người đàn ông bình thường có nhu cầu đi vào da
thịt của một người đàn bà và có những đứa con, anh ấy yêu chị và vẫn tiếp
tục yêu chị. Anh ấy không sao rời bỏ chị được. Vả lại, anh ấy cũng không
muốn làm điều đó. Cuộc hôn nhân của anh chị đã đưa anh ấy đến lối sống
như một vị thánh. Điều đó giải thích tại sao anh ấy đã muốn thử một vài
kinh nghiệm bên ngoài. Một ngày, anh ấy đã gặp người phụ nữ kia, Nathalie:
anh ấy nghĩ rằng bằng cách cặp bồ với cô ta, rồi có một đứa con, có lẽ anh
ấy sẽ muốn, sẽ có sức để bỏ đi. Vô ích. Anh ấy tự thấy mình buộc phải áp
đặt sự xa cách, sự vắng mặt cho gia đình mới của mình. Có lẽ lũ trẻ không
biết sự thật, nhưng về phần Nathalie thì cô ấy biết và chấp nhận. Thành thử,
chẳng có gì là đơn giản đối với Samuel từ mười sáu năm nay. Anh ấy làm
việc kiệt sức để đem tiền về cho hai gia đình của mình, đối với chị là để mua
quà, đối với họ là để có cái gì đó mà sống; anh ấy mệt lử vì phải sẵn sàng và
chu đáo ở cả hai phía: anh ấy chẳng chăm sóc bản thân là bao, chỉ chăm sóc
chị, chỉ chăm sóc những người kia. Thêm vào đó anh ấy còn bị cắn rứt bởi
mặc cảm có lỗi nữa. Phải sống xa Nathalie, xa con trai, xa các con gái của
mình, anh ấy tự giận bản thân; phải nói dối chị từ lâu đến thế, anh ấy càng tự
giận bản thân.

— Thế thì anh ấy cứ lựa chọn đi! Anh ấy cứ quyết định dứt khoát đi!

Anh ấy cứ đến với họ đi! Chẳng phải tôi là người phản đối đâu.

— Isabelle, anh ấy không bao giờ có thể làm như vậy được.

— Tại sao vậy?

— Anh ấy yêu chị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.