MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 114

sống cái cuộc sống này. Những chuyến đi, tình bằng hữu, những cuộc chơi,
những tiếng vỗ tay, những nhà hàng, những cô gái một tối. Phải, cái cuộc
sống ấy chứ không phải là cái cuộc sống đã được dự kiến trước cho anh. Có
thể tin anh ở một điểm: anh sẽ kiên trì bám trụ càng lâu càng tốt để khỏi phải
trở lại vị trí của mình trong trang trại gia đình.

“Chàng trai con nhà nông này có vẻ đẹp của một hoàng tử”, một trong

những bài báo của báo chí truyền hình viết về anh đã giật tít như vậy, khi
anh mới vào nghề, lúc anh xuất hiện trong bộ phim nhiều kỳ làm cả nước Ý
say mê suốt một mùa hè. Phim Hoàng tử Leocadio. Vai diễn vẻ vang của
anh. Nó đã mang đến cho anh hàng ngày bức thư của nữ giới, một số bức
khêu gợi, một số bức tán tụng, một số khác kích thích tò mò, tất cả đều say
đắm. Hoàng tử Leocadio đã cho phép anh giành được một vai trong một bộ
phim nhiều kỳ Pháp-Đức-Ý, vai một chàng tỷ phú bốc lửa. Vai diễn này đã
làm anh tàn nghiệp. Không phải chỉ vì tác dụng khám phá đối với vẻ ngoài
của anh đã hết, mà còn vì nhân vật của anh, một nhân vật quá khổ, khó hiểu,
có những tình cảm mâu thuẫn, đòi hỏi một diễn viên thực sự. Ngay từ lúc
quay phim, người ta đã đặt biệt danh cho anh là “ma nơ canh”, cái tên giễu
đã được báo chí dùng lại để bình luận về kết quả thảm hại của anh. Sau lần
đó, Fabio không còn được tuyển vào đóng phim nữa ngoài hai dịp, một lần ở
Đức, một lần ở Pháp, bởi, ở những nước này, việc lồng tiếng cho vai chàng
tỷ phú bốc lửa của anh do các diễn viên chuyên nghiệp thực hiện đã cho
phép lối diễn xuất của anh đành lừa được thêm. Sau đó thì không còn gì nữa.
Không còn gì đáng kể nữa. Mùa đông năm nay, khi xem lại trên một kênh
truyền hình cáp hoài cổ những tập của Hoàng tử Leocadio, phát lại vào lúc
bốn giờ sáng, anh sững sờ phát hiện lại mình, anh ghét câu chuyện ngớ
ngẩn, những bạn diễn hời hợt của mình, những người cũng mờ nhạt như
anh, và nhất là những bộ trang phục bó chặt của anh, những đôi giày có gót
kiểu lố bịch của anh, mái tóc uốn nếp lồng phồng khiến cho anh giống như
một nữ diễn viên phim hạng B của Mỹ, và vạt tóc thả rơi trên mắt phải, lấy
đi mất của anh một ánh nhìn, khiến cho gương mặt đều đặn của anh càng đờ
đẫn hơn. Tóm lại, chỉ có tuổi hai mươi của anh mới biện giải và bào chữa
được cho sự hiện diện của anh trên màn ảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.