MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 125

Sung sướng vì được ngắt dây chuyền chữ ký trong vài giây, ông nắm

lấy bàn tay mà Florence chìa ra cho ông.

— Tôi sẽ lo công việc cho ông trong vài ngày, cô bối rối nói khẽ.

— Tôi trông cậy vào điều đó đấy, ông khẳng định với một vẻ nồng

nhiệt tỏ rõ.

Những ngón tay của thiếu phụ đáp lại sức ép của bàn tay ông một cách

ưng thuận, một ánh bằng lòng thoáng qua trong mắt cô, Balthazar biết là ông
đã thắng: ông sẽ không phải qua đêm một mình ở khách sạn.

Tươi tỉnh hẳn lại, đã thấy thèm khát những trò vui tình dục, ông quay

về phía nữ độc giả tiếp theo với nụ cười của một gã háu đói và hỏi chị ta
bằng một giọng rung vang:

— Nào, thưa bà, tôi có thể làm gì cho bà đây?

Odette bất ngờ trước sự mạnh mẽ nam tính của ông khi ông nói với chị

đến mức chị lập tức đánh mất hết khả năng của mình.

— Ờ… ờ… ờ…

Không thể thốt lên nổi một từ.

Balthazar nhìn chị mà như không nhìn chị, nhã nhặn một cách chuyên

nghiệp.

— Bà có cầm theo cuốn sách nào không?

Odette không nhúc nhích, tuy chị đang giữ một bản Lặng lẽ bình

nguyên áp vào ngực.

— Bà có muốn tôi ký tặng bà cuốn mới nhất không?

Nhờ một nỗ lực khổng lồ, chị phác được một cử chỉ đồng ý.

Ông giơ tay ra để cầm lấy cuốn sách; hiểu lầm, Odette lùi lại, giẫm lên

bà đứng sau, hiểu ra sự nhầm lẫn của mình và bỗng nhiên vung cuốn sách
lên bằng một cử chỉ đột ngột suýt nữa làm ông bị thương vào đầu.

— Ký tặng cho tên gì đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.