MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 135

Ở Paris, một cuộc rơi xuống địa ngục đang chờ đợi ông. Không những

vợ ông, với thái độ xa cách, hoàn toàn bị cuốn hút vào công việc luật sư của
mình, không tỏ ra thông cảm tí nào về chuyện xảy ra đối với ông, mà ông
còn nhận thấy rằng thằng con trai mười tuổi của ông đã buộc phải đánh nhau
ở trường với những thằng nhóc kiêu căng đã chế nhạo bố nó. Ông nhận được
ít lời bày tỏ thiện cảm, không bao giờ từ giới văn học – có lẽ đó là do lỗi của
ông, ông không giao thiệp với giới này. Tự giam mình trong căn hộ riêng
rộng mênh mông ở đảo Saint-Louis, trước một chiếc điện thoại không đổ
chuông – đó cũng là do lỗi của ông, ông không cho số điện thoại bao giờ –
ông khách quan xem xét lại cuộc đời mình và ông ngờ là mình đã thất bại.

Chắc chắn, Isabelle, vợ ông, đẹp nhưng lạnh lùng, đáo để, nhiều tham

vọng, giàu có do được hưởng thừa kế, thành thạo với việc tiến thân trong
một thế giới của những kẻ săn mồi – chẳng phải họ đã cho phép nhau có
những mối quan hệ ngoài hôn nhân đó sao, phải chăng đó là dấu hiệu cho
thấy rằng sự gắn kết xã hội duy trì cặp đôi của họ nhiều hơn là sự ràng buộc
của tình yêu? Không có bất cứ thứ gì trên các bức tường, trên các cửa sổ,
trên các giá sách, trên các đi văng, là do ông chọn: một chuyên gia bài trí nội
thất đã chịu trách nhiệm về việc đó; ở phòng khách chễm chệ một chiếc đàn
pi a nô cánh mà chẳng có ai chơi, dấu hiệu tức cười để chứng tỏ đẳng cấp xã
hội; phòng làm việc của ông được thiết kế để xuất hiện trong các tạp chí bởi
Balthazar thích viết ở quán cà phê. Ông nhận ra rằng mình sống trong một
khung cảnh bài trí. Tệ hơn, một khung cảnh bài trí không phải của ông.

Tiền của ông đã được dùng để làm gì? Để chỉ ra rằng ông đã trở nên

nổi tiếng, rằng ông đã trụ lại được trong một tầng lớp mà ông không xuất
thân… Không có gì trong những thứ ông sở hữu thực sự làm cho ông giàu
lên tuy tất cả đều cho thấy rằng ông là người giàu có.

Nếu như ông đã từng lờ mờ ý thức về điều đó, sự chênh lệch này chưa

bao giờ khiến ông phát ốm vì Balthazar được cứu vớt bởi niềm tin mà ông
đặt vào trong các tác phẩm của mình. Thế nhưng niềm tin ấy, giờ đây, đang
bị công kích. Bản thân ông cũng nghi ngờ… Ông đã từng viết dù chỉ một tác
phẩm có giá trị hay không? Thói ghen ghét liệu có phải là nguyên nhân duy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.