MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 143

— Tại sao lại là Địa Trung Hải? Chúng tôi có biển ở đây, có lẽ không

đẹp bằng nhưng kín đáo hơn, được bảo tồn tốt hơn… Biển Bắc, còn gì nữa.

Ngồi xuống cạnh chị để lấy thêm một tách, ông đụng đầu vào vai chị.

Chị rùng mình. Được cổ vũ, ông vuốt ve cánh tay chị, vai chị, cổ chị. Chị
run rẩy. Cuối cùng, ông nhích cặp môi của mình lại gần.

— Không. Xin anh đừng làm vậy.

— Chị không thích tôi sao?

— Anh thật là ngốc… tất nhiên là có chứ… nhưng không được đâu.

— Antoine? Kỷ niệm về Antoine chăng?

Odette cúi đầu, lau một giọt nước mắt rồi tuyên bố với vẻ hết sức buồn

bã, cứ như là chị đang phản bội người chồng quá cố của mình:

— Không. Không phải là vì Antoine.

Balthazar đi đến kết luận rằng ông đã được bật đèn xanh và đặt môi

mình lên môi chị.

Một cái tát vang chát chúa làm má ông bỏng rát. Rồi, một cách mâu

thuẫn, những ngón tay của Odette lại vội vã chạm vào mặt ông để vuốt xoa,
làm dịu đi cái tát.

— Ôi, xin lỗi, xin lỗi.

— Tôi không hiểu. Chị không muốn…

— Làm anh đau ấy à? Ồ, không đâu, tôi xin lỗi.

— Chị không muốn ngủ với tôi à?

Một cái tát thứ hai là câu trả lời rồi Odette khiếp sợ, vọt ra khỏi đi

văng, biến khỏi phòng khách rồi chạy vào giam mình trong phòng ngủ.

Ngày hôm sau, sau một đêm trong ga ra của Filip, Balthazar quyết đinh

ra đi để khỏi bị lún sâu hơn nữa vào một tình huống phi lý. Trong lúc ô tô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.