MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 23

Ở tuổi ba mươi tám, Césario được coi là loại người mà dân vùng

Provence gọi là “lãng tử”: một gã đẹp trai sống bằng không khí – bằng cá tự
câu được – và chỉ nghĩ đến việc tận hưởng nắng trời, nước, các cô gái, chẳng
hề xây đắp một tương lai. Thế nhưng điều đó sai, Césario có một niềm say
mê: vẽ. Trong ngôi nhà nhỏ bằng gỗ của anh, giữa bãi biển và con đường,
chất đống hàng chục mảnh ván – anh không có tiền mua vải toan –, những
chiếc bút vẽ cũ rích và những tuýp màu. Dù chẳng có ai coi anh là họa sĩ,
trong chính mắt anh, Césario tự thấy mình là như vậy. Nếu như anh không
kết hôn, nếu như anh không lập gia đình, nếu như anh bằng lòng với những
cô bạn gái nối tiếp nhau, thì đó không phải là do thói tài tử – như tất cả mọi
người vẫn tưởng – mà là một sự hy sinh, để hiến dâng trọn vẹn cho thiên
hướng nghệ thuật của mình.

Thật không may, chỉ cần đưa mắt nhìn qua một lượt là có thể nhận thấy

rằng kết quả không xứng với công sức đã bỏ ra: Césario sản xuất ra hết bức
tranh xấu này đến bức tranh xấu khác, chẳng có cả óc tưởng tượng, cả cảm
giác về màu sắc lẫn đường nét của họa sĩ. Mặc dù bỏ ra nhiều giờ làm việc,
anh chẳng có cơ khá lên được vì niềm say mê của anh lại gắn liền với việc
thiếu vắng hoàn toàn khả năng đánh giá: anh coi những ưu điểm của mình là
nhược điểm và những nhược điểm là ưu điểm. Sự vụng về của mình, anh
nâng lên thành phong cách; sự cân đối tự phát mà anh tạo ra cho các hình
khối trong không gian, anh phá hủy đi với cái cớ là điều đó “quá cổ điển”.

Không ai coi những sáng tác của Césario là nghiêm túc, cả các ông chủ

ga lơ ri, các nhà sưu tập lẫn những người trên bãi biển, các cô tình nhân của
anh thì lại còn tệ hơn nữa. Đối với anh, sự thờ ơ này khẳng định thiên tài của
anh: anh cần phải theo đuổi con đường của mình cho đến tận lúc cuối cùng
được thừa nhận, dù cho đó là sau khi chết.

Wanda hiểu điều đó và quyết định sử dụng nó. Sau này, nàng đã sử

dụng kỹ thuật ấy để quyến rũ đàn ông, một phương pháp mà, dùng một cách
có ý thức, chắc chắn sẽ đạt được thắng lợi: nịnh hót. Đối với Césario, không
nên khen ngợi hình thức bề ngoài – anh chẳng bận tâm đến việc được khen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.