MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 36

— Như vậy, ở đây chẳng có gì làm cho anh thấy chướng sao?

Anh đưa mắt kín đáo nhìn xung quanh.

— Anh thấy không khí dễ chịu và mọi người trông hấp dẫn.

— Mọi người trông gớm ghiếc!

— Em nói sao? Họ bình thường đấy chứ.

— Này nhé, cái cô hầu bàn này. Cô ta thật kinh khủng.

— Đâu nào, cô ấy hai mươi tuổi, cô ấy…

— Đúng mà. Cô ta có hai mắt gần nhau. Nhỏ tí tẹo và rất gần nhau.

— Thế thì sao? Lúc trước anh không nhận thấy. Cô ấy cũng vậy, anh

nghĩ thế, bởi anh thấy cô ấy có vẻ khá tự tin về sắc đẹp của mình.

— May thay, chứ nếu không thì có lẽ cô ta có lý do để mà tự tử. Và

này, cái anh chàng kia, anh chàng quản lý rượu: anh ta thiếu mất một cái
răng ở phía bên. Anh không nhận thấy là em không thể nhìn thẳng vào anh
ta khi anh ta nói chuyện với chúng mình à?

— Thôi nào, Hélène, chắc em sẽ không tự ngăn mình giao thiệp với ai

đó vì cái cớ là người ta thiếu mất một răng chứ?

— Có chứ.

— Này, anh ta đâu có trở thành một kẻ hạ đẳng không xứng được em

tôn trọng. Em cứ chọc ghẹo anh thôi: nhân tính không phụ thuộc vào một
hàm răng hoàn thiện.

Lúc anh tóm gọn nhận xét của mình vào những khẳng định quan trọng

mang tính lý thuyết như thế này, cô tự cảm thấy mình thô thiển khi cứ khăng
khăng giữ ý kiến.

— Còn gì nữa không? anh hỏi.

— Chẳng hạn, những khách ăn ở bàn bên cạnh.

— Sao?

— Họ già.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.