MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 58

Bà vội vã đi ra chiếc tủ com mốt kê cạnh ti vi, mở một ngăn kéo ra và

giơ lên một chiếc ly nhỏ.

— Những chiếc nhẫn của tôi không còn ở đây nữa.

Thái độ của mấy viên cảnh sát thay đổi ngay lập tức. Họ không coi bà

như một kẻ dở người nữa, trường hợp này lại đi vào phạm vi công việc hàng
ngày duy lý của họ.

Bà liệt kê và miêu tả những chiếc nhẫn của mình, giá trị của chúng,

không thể kìm lòng nói rõ thêm là chồng bà đã tặng bà những chiếc nhẫn ấy
trong dịp nào, và ký vào biên bản.

— Khi nào thì chồng bà về?

— Tôi không biết. Anh ấy không báo trước cho tôi.

— Sẽ ổn cả chứ, thưa bà?

— Vâng, các ông đừng băn khoăn, sẽ ổn cả thôi.

Khi họ chia tay bà, tất cả đã trở nên bình thường, kẻ đột nhập chỉ là một

mụ trộm tầm thường với lối hoạt động kín đáo khiến người ta phải bối rối;
nhưng sự tầm thường ấy đã làm cho thần kinh của Odile suy sụp và bà đã
không kìm được để nước mắt ào ạt tuôn ra.

— Hai nghìn bảy trăm người chết vì nóng. Chính phủ bị nghi ngờ là đã

che giấu những con số thực sự.

Odile cũng tin chắc như vậy. Theo những tính toán riêng của bà, con số

phải lớn hơn. Chẳng phải bà đã nhận thấy, lại thêm sáng nay nữa, hai cái xác
chim sẻ trong những ống máng ngoài sân hay sao?

Tiếng chuông vang lên.

Bởi interphone bên ngoài không reo, hoặc đó là một người hàng xóm

hoặc đó là chồng bà. Tuy rằng chồng bà có chìa khóa, nhưng ông có thói
quen đứng lại ở ngoài hành lang và bấm chuông báo rằng ông đã đi công tác
về để Odile khỏi quá bất ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.