MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 66

— Phải, người ta sẽ đánh thuốc mê tôi, người ta sẽ biến tôi thành kẻ

sống đời thực vật và chồng tôi sẽ lợi dụng điều đó để lấy lại căn hộ này mà
sống ở đây với con mụ già xấu xí của anh ta! Không bao giờ nhé! Mụ Ả Rập
với lũ con của mụ ấy à? Không bao giờ. Mà ông thì ông có biết là anh ta có
hai đứa con với cô ta không?

— Bà Odile ạ, bà kiệt quệ đến mức sẽ có lúc người ta không hỏi ý kiến

bà nữa đâu, người ta sẽ dùng sức đưa bà đi đấy.

— A, thế đấy, ông đã hiểu rồi đấy: phải dùng sức mới đưa tôi đi được.

Sẽ không có chuyện gì diễn ra trước lúc đó đâu. Bây giờ thì ông đi đi và
đừng quay lại nữa. Kể từ ngày hôm nay, tôi đổi bác sĩ.

Tối hôm ấy, vì tức giận, Odile đã nghĩ đến việc chấm dứt đời mình và

chỉ kìm lại được vì nghĩ rằng điều đó sẽ quá tiện cho chồng bà và con mụ
Yasmine khủng khiếp kia.

Không, Odile, bình tĩnh lại đi. Dù sao ngươi cũng hãy còn trẻ… bao

nhiêu tuổi nhỉ?… Ba mươi hai hay ba mươi ba… ồ, mình cứ quên suốt,
ngươi hãy còn có cuộc sống phía trước, ngươi sẽ gặp một người đàn ông
khác và ngươi sẽ lập một gia đình với những đứa con. Anh chàng Charles
này không xứng đáng với ngươi, phát hiện ra điều đó sớm lại tốt hơn. Thử
tưởng tượng là ngươi cứ cố chấp cho đến tận lúc mãn kinh…

Đột nhiên bà cảm thấy có nhu cầu chuyện trò về điều đó với Fanny, bạn

gái thân nhất của bà. Từ bao lâu rồi bà không gọi cho cô bạn nhỉ? Với mùa
hè nóng dữ dội này, bà hơi bị mất cảm giác về thời gian. Đồng lòng với cả
nước, có lẽ bà bị mắc chứng đờ đẫn nặng hơn bà tưởng dù đã lui vào ẩn
trong căn hộ râm mát của mình? Bà lấy cuốn sổ điện thoại rồi lại vứt nó ra
xa.

— Không cần kiểm tra số máy của Fanny. Nếu có một số mà mình

thuộc lòng, thì chính là số đó.

Bà bấm số đó lên bàn phím điện thoại và một giọng nói còn ngái ngủ

trả lời bà.

— Vâng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.