MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 69

sửa lại máy cho bà. Ông này bỏ mất nửa ngày ra để làm việc ấy và kết luận
rằng ông không hiểu, có thể đã có một nút bấm bị hỏng, dù sao thì tất cả các
máy đều đã được kiểm tra và từ giờ toàn bộ sẽ hoạt động một cách hoàn hảo.
Vậy mà, ngay ngày hôm sau, công tơ mỗi phòng lại cho thấy những nhiệt độ
khác nhau nhất và thường là quái gở nhất.

Odile thấy không cần phải gọi thợ nữa vì bà đã nắm được nguồn gốc

của sự rối loạn hoạt động này: kẻ dột nhập. Chắc hẳn bà lão thấy thú vị khi
làm cái việc thay đổi các chỉ định sau lưng bà.

Do Odile bắt đầu cảm thấy mệt lả – công việc, nóng nực, quên uống

nước – bà quyết định rình kẻ đột nhập, bắt quả tang bà ta và xử lý bà ta một
lần cho xong.

Khi tin chắc chỉ có một mình mình, bà bèn vào phục kích trong chiếc tủ

đựng đồ tạp nham, tắt đèn và chờ đợi.

Bà đã canh gác mất bao lâu nhỉ? Bà không thể nói được điều này. Cứ

như thể bà già đã đoán được là người ta đợi mình— Sau vài tiếng đồng hồ bị
giày vò bởi cơn khát, Odile ra khỏi tủ và trở lại phòng khách. Đến đây, có
trời mới biết tại sao tự dưng bà cảm thấy thèm một ly rượu a nít, bà mở tủ
rượu, rót cho mình một ly, và sau khi uống một ngụm, bà bị thu hút bởi một
vật rất lạ lùng.

Một cuốn sách, nằm trên giá, mang tên bà Odile Versini, viết trên gáy

sách. Lấy được cuốn sách từ trên giá xuống, bà ngây ra bối rối trước cái bìa:
đó là bản luận án của bà, luận án mà bà đang viết. Bà phát hiện ra nó đã
hoàn chỉnh, đã kết thúc, được in thành bốn trăm trang bởi một nhà xuất bản
nổi tiếng mà bà có lẽ chẳng dám mơ đến.

Ai đã làm cái trò đùa này với bà?

Bà lướt qua những trang đầu tiên và càng tái nhợt thêm. Bà tìm thấy

nội dung phần mở đầu của bà – phần mà bà đang cày bừa từ nhiều ngày nay
– nhưng đã hoàn thành, viết tốt hơn, điêu luyện hơn.

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.