MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 71

— Không, điều đó làm anh buồn vì nó khiến anh nghĩ tới mẹ. Mẹ

thường xuyên nhầm anh với bố, mẹ gọi anh là Charles.

— Đừng nghĩ đến chuyện đó nữa. Hãy nghĩ về mẹ anh khi bà ấy còn

khỏe mạnh. Một nữ trí thức xuất sắc, đầy trí tuệ và đối đáp sắc sảo, một
người luôn gây ấn tượng mạnh cho em. Hãy quên hai năm gần đây đi.

— Em có lý. Một mình ở đây, vì cái căn bệnh Alzheimer này, mẹ

không nhận ra chính mẹ nữa. Vì mẹ trở lại tuổi trẻ, bởi vì trí nhớ của mẹ bị
xóa nhòa, mẹ cứ tưởng bà già mẹ gặp trong gương là kẻ đột nhập. Nếu như
người ta đã bắt gặp mẹ nằm sõng sượt với cây gậy chơi gôn trước tấm
gương bị vỡ, thì đó hẳn là vì mẹ muốn đe dọa kẻ đột nhập rồi tự vệ khi mẹ
tưởng rằng kẻ kia định đánh mình.

— Chủ nhật này mình sẽ đi thăm mẹ nhé.

Yasmine vuốt má François và vừa nói thêm vừa đưa cặp môi của mình

lại gần má anh:

— Bây giờ đỡ khổ tâm hơn rồi, kể từ khi mẹ quay lại cái thời trước khi

có bố anh. Mẹ không lẫn lộn chúng mình nữa. Mẹ đang bao nhiêu tuổi nhỉ,
theo mẹ?

Anh ngả đầu vào vai Yasmine.

— Đôi khi, anh đã đi tới mức chỉ mong sao cái ngày mẹ anh trở lại

thành một đứa trẻ sơ sinh đến thật nhanh để anh ôm chặt mẹ trong vòng tay
mình. Cuối cùng anh sẽ nói với mẹ rằng anh yêu mẹ xiết bao. Một cái hôn
vĩnh biệt đối với anh. Đối với mẹ, một cái hôn chào đón…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.