MỘT NGÀY MƯA ĐẸP TRỜI - Trang 86

5/ Không bao giờ để cho họ nói về đời tư của họ, nếu không rốt cuộc

họ sẽ vác trai về nhà mình.

6/ Chọn các cô châu Á hơn là các cô châu Âu: lịch sự hơn, kín đáo hơn,

có thể biết ơn hơn, các cô này còn đi tới chỗ tặng quà nữa.

Nếu như Aimée không gắn bó với bất kỳ người thuê nhà nào của bà, bà

đánh giá cao việc không phải sống một mình. Một vài câu trao đổi mỗi ngày
là đủ đối với bà, và bà rất thích làm cho lũ thỏ non ngốc nghếch kia cảm
thấy là bà có nhiều kinh nghiệm hơn họ.

Cuộc sống lẽ ra có thể tiếp tục lâu dài như vậy nếu như bác sĩ không

tìm ra những khối u đáng ngờ trên người Aimée; người ta phát hiện ra bệnh
ung thư đã di căn. Cái tin này – mà bà đoán ra nhiều hơn là được biết – làm
cho bà nhẹ nhõm: khỏi cần phải vật lộn để sống còn nữa. Điều phải chọn lựa
duy nhất của bà là: mình có cần cho thuê phòng mùa này nữa không?

Tháng Mười năm ấy, bà vừa mới nhận, năm thứ mười hai liên tục, một

cô gái trẻ người Nhật, Kumiko, đang học nốt chương trình cử nhân hóa học.

Bà thổ lộ với cô sinh viên kín đáo:

— Thế này nhé, Kumiko: tôi bị một căn bệnh rất nặng khiến tôi phải

vào nằm viện rất lâu. Tôi không nghĩ là tôi có thể tiếp tục cho cô ở đây được
nữa.

Nỗi đau buồn của cô gái trẻ làm cho bà sửng sốt đến nỗi mới đầu bà

hiểu lầm lý do của nó; bà gán những giọt nước mắt của cô cho nỗi lo sợ mà
cô gái ngoại quốc cảm thấy vì bị mất chỗ ở, tuy vậy cuối cũng bà cũng công
nhận là cô gái này thực sự ái ngại về chuyện xảy ra với bà.

— Giúp đỡ bà. Đến thăm bà ở bệnh viện. Nấu đồ ăn ngon. Chăm sóc

bà. Thậm chí nếu đi phòng ký túc trường đại học, vẫn có thời gian cho bà.

— Cô gái tội nghiệp, Aimée nghĩ, ở tuổi cô ta mình cũng ngây thơ và

tử tế như thế. Khi nào cô ta đi hết chặng đường như mình, cô ta sẽ đổi giọng
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.