MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 36

- Thích không, xe đẹp quá chứ nhỉ?
Tôi ngoan ngoãn:
- Vâng.
Nhưng thật ra tôi cũng chẳng thấy thoải mái bằng hôm đi hóng mát bằng
anh Cương. Có lẽ vì hôm trước chạy nhanh nên mát, cũng có lẽ vì cái
không khí trẻ trung của anh Cương mang lại làm tôi dễ chịu hơn.
Cha ngồi cạnh bác tài. Người có vẻ quan trọng trong bộ âu phục màu cà
phê sữa già nua.
Từ khi kế mẫu về đến nay, khoảng cách giữa cha và chúng tôi gần như càng
lúc càng rộng. Tôi chẳng biết tại sao như vậy, có điều tôi không thích nói
nhiều về chuyện đó. Vì càng nghĩ càng thấy nhức đầu thôi.
Vừa xuống xe, tôi đã thấy không khí căn nhà khác lạ, màn cửa cũ được
thay bằng nhung tím. Đèn đốt sáng choang. Cậu đón chúng tôi ngay tận
cổng. Hôm nay trông ông thật trẻ, cũng khuôn mặt dễ nhìn của anh Cương,
có điều già dặn vững chãi hơn.
Khách đã đến đông đủ. Tôi ngồi thu hình trên ghế ở một góc phòng yên
lặng. Chị Ngọc thấy tôi lẻ loi bước đến chuyện vản.
Giữa lúc ồn ào đó, một người khách lạ đẩy cửa bước vào, ông ta hãy còn
trẻ. Mũi cao, gương mặt dài, cũng có tướng lắm, trông chẳng khác một anh
hề trên sân khấu tí nào cả.
Chị Ngọc giới thiệu với cha:
- Đây là Thiệu Kinh Thành, anh ruột của con.
Chị Cương cũng không quên giới thiệu với tôi. Chúng tôi chào nhau rồi yên
lặng. Một lúc gã thanh niên làm quen:
- Cô học ở đâu?
Tôi giật mình:
- Dạ ở trường nữ Trung học tỉnh lỵ.
- Lớp mấy?
- Lớp mười.
- Khá lắm.
Tôi không biết hắn nói tiếng “khá lắm” ở đây là để chỉ trường Trung học
hay lớp mười khá, nên yên lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.