MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 40

Chị Ngọc lảng sang chuyện khác hỏi Kinh Thành:
- Lúc nãy ông bố chồng tôi nói cái gì với anh mà có vẻ vui thế?
Thiệu Kinh Thành làm vẻ quan trọng:
- Ông ấy bảo đợi đến bao giờ tôi ra trường sẽ nói giúp với bạn bè nếu ngoại
ngữ tôi khá, ông sẽ đưa tôi vào làm ở bộ ngoại giao. Tôi nói cái gì chứ
ngoại ngữ thì không có gì khó khăn cả. Ông ta thở dài và nói tiếc thật, phải
chi thằng Cương nó giống tôi thì hay biết mấy.
Chị Ngọc chớp nhanh mắt:
- Nói gì cái chuyện đó. Có ông bố uy thế như vậy mà không biết lợi dụng
thì có ai còn ngu hơn không?
Điếu thuốc trên môi Thành đã tàn, hắn lại đốt thêm điếu khác:
- Chiếc xe chạy khá lắm! Ngồi trên xe ai cũng nói. Tôi thế này mới hợp với
chiếc xe sang trọng như vậy.
Nghe nhắc đến chiếc xe, tôi bắt đầu để ý. Chị Ngọc lên tiếng:
- Ông ấy đã đồng ý thì anh cứ lấy mà dùng.
Kinh Thành giả vờ:
- Còn thằng Cương nó chẳng biết lái xe à?
Chị Ngọc trề môi:
- Ông ấy có biết lái đi nữa tôi cũng chẳng nhờ vả gì. Bố chồng tôi bảo trừ
trường hợp anh Cương học hành, đứng đắn ra, bằng không thì đừng hòng
sờ đến chiếc xe đó.
Nghĩ đến hôm anh Cương đưa chúng tôi đi hóng mát rồi sau cùng đem
liệng xe trước cửa một căn nhà của khu chiếm đóng Nhật. Lúc đó tôi đã
tưởng chiếc xe đó là “bợ nhẹ” của ai, không ngờ lại là của ông cậu.
Tôi giả vờ lên tiếng:
- Anh Thành, nhà anh ở vùng chiếm đóng của Nhật phải không?
- Vâng.
- Ở tại đường Cung Đảo à?
Thành tròn xoe mắt:
- Ồ, tại sao cô biết?
Tôi đặt ly nước lên bàn:
- Đâu có, tại lần rồi tôi đã trông thấy chiếc xe đậu ở đường đó, thì ra đấy là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.