MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 42

về. Còn lại tôi và chị Ngọc, chị mời tôi vào phòng riêng của chị chơi.
Đây là lần đầu tiên tôi được vào phòng chị Ngọc (cũng là phòng của anh
Cương). Cả phòng trang trí bằng những vật dụng cùng một màu sữa, từ
chiếc giường đôi, bàn trang điểm đến tủ áo. Trên đầu giường một bức ảnh
thật to. Ảnh của anh Cương và chị Ngọc chụp hôm đám cưới.
Trên”table de nuit” cạnh giường cũng có một bức ảnh bán thân khác của
anh Cương. Với chiếc áo hở ngực và mái tóc bồng, anh Cương trông thật
rực rỡ bên những táng cây cao.
Chị Ngọc thấy tôi chăm chú nhìn, chị nói:
- Đây là bức ảnh chụp lúc anh Cương mới đậu xong Tú tài. Anh ấy đi Bắc
Kinh chơi, lúc bấy giờ chúng tôi mới làm lễ hỏi. Đẹp quá chứ nhỉ?
Tôi gật đầu. Đó là chuyện hiển nhiên. Có điều hơi lạ, tôi không ngờ với
một người có vẻ lạnh nhạt và thù hằn với chồng như chị mà cũng có thể ca
ngợi được “kẻ thù” của mình.
Chị Ngọc nâng bức ảnh lên ngắm nghía:
- Em trông này, mắt anh Cương đẹp quá nhỉ! Em thấy không? Đôi mắt hai
mí của anh ấy đen láy dưới hai hàng mi sậm. Đàn bà chưa hẳn ai được như
vậy.
Giọng của chị thật nhẹ và tràn ngập tình thương. Bất giác tôi quay lại, dưới
ngọn đèn vàng trông chị đẹp hẳn ra. Màu mà phớt hồng tạo thành một vẻ
dịu dàng hiếm thấy.
Chị Ngọc chẳng để ý đến những thay đổi bất chợt của tôi, chị vẫn ngồi yên
ngắm bức ảnh của anh Cương. Một lúc quay lại:
- Người xưa từng bảo “Đàn ông không nên quá đẹp, vì đàn ông đẹp chỉ làm
hại đàn bà”. Em có nghĩ như vậy không?
Tôi ngập ngừng không biết trả lời thế nào? Nhưng nghĩ rằng ít ra mình
cũng nên giúp đỡ một cái gì cho anh Cương, nên lắc đầu:
- Em thấy cũng không đúng hẳn như vậy.
Chị Ngọc vỗ nhẹ vai tôi:
- Bao giờ lớn, em sẽ thấy cái lý của nó. Nhớ nhé, đừng bao giờ lấy chồng
đẹp trai quá.
Tôi cười, nhưng lòng băn khoăn. Làm người ai chẳng yêu vẻ đẹp. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.