MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 62

Tôi ngạc nhiên:
- Tại sao anh Cương biết nó đi lạc mà đưa về?
- Không biết.

Ra đến cổng, tôi thấy chiếc xe ngựa màu đen, phu xe là người đàn ông
đứng tuổi. Anh Cương và cậu em của tôi ngồi phía sau, bên cạnh là bó hoa
thật to.

Bà vũ cũng chạy ra kịp, vừa trông thấy cậu em tôi, đã mô Phật luôn miệng:
- Trời ơi! Cậu ba, cậu làm gì mà ác thế? Đi chơi vui để ở nhà chúng tôi lên
ruột.

Anh Cưong đỡ em trai tôi xuống. Không dằn được, tôi hỏi:
- Mấy người đi đâu, sao khi nãy đến xưởng mộc tôi không thấy ai cả?
Anh Cương ra dấu, bảo tôi im miệng xong chỉ tay về phía ông phu xe:
- Đừng nói lớn, hôm nào gặp lại sẽ cho biết.

Rồi anh khoát tay cho ông phu. Chiếc xe ngựa vút tới trước để lại cho tôi
bao nỗi thắc mắc. Kéo thằng em vào nhà, hắn có vẻ mệt mỏi chi lạ, tôi
trách:
- Đi chơi sao chẳng báo cho ai biết trước cả vậy?
Cậu em mở to mắt nhìn tôi:
- Ai nói với chị thế? Em nghe lời anh Cương báo cho căn nhà biết rồi mà.
Tôi tròn xoe mắt:
- Cái nhà biết gì đâu mà máy báo. Sao chẳng nói cho vú nghe?
Thằng em tôi gãi đầu:
- Em định nói nhưng anh Cương bảo khỏi. Anh nói chỉ cần cho cái nhà biết
là được.

Tôi lắc đầu, đưa nó lên lầu định trách thêm, nhưng vừa ngã lên giường là
ngủ say. Hôm sau đợi nó vừa thức giấc tôi hỏi:
- Hôm qua đi đâu vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.