MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 63

- Đến Tây hồ.
Tôi trách:
- Đi xa thế mà chẳng cho ai hay cả.
- Tại anh Cương đấy chứ bộ, em có nói nhưng anh ấy bảo: Đã đi chơi thì
phải đi hết một ngày, có bị nắng cũng không thiết, nên anh ấy mới đưa đi
chơi xa như vậy.
Em gái tôi thắc mắc:
- Thế chị Phấn có đi không?
Thằng em tôi gật:
- Có chứ, nhưng chị ấy bảo: Không dám gặp chị vì chuyện hôm trước. Nên
đã về trước rồi

*
* *

Khi cha mẹ từ miền quê trở về. Tôi và bà vú cùng quyết định là sẽ giấu kín
chuyện đi chơi của em Lân, vì rồi dù sao chuyện cũng đã xảy ra. Em Lân
cũng đã trở về bình an, vả lại nếu mách lại mẹ, thì chắc người sẽ chẳng hài
lòng đâu, vì mẹ đã từng tỏ ý không muốn chúng tôi gần gũi anh Cương cơ
mà.

Tưởng thế là xong, không ngờ sáng hôm sau, giữa lúc chúng tôi đang dùng
điểm tâm thì chuông điện thoại reo. Điện thoại của cậu mợ. Chắc có
chuyện gì rắc rối nên sau khi “hả” một tiếng ngạc nhiên, mẹ thất sắc đưa
mắt về phía chúng tôi. “Vâng”, chị đợi một tí để em hỏi lại chúng xem”.
Rồi người quay về phía chúng tôi:
- Lan, hôm ba mẹ đi vắng, thằng Lân đi chơi suốt ngày phải không?
Tôi nghĩ có lẽ chị Ngọc đã kể lại cho cậu mợ nghe hết mọi chuyện. Vì hôm
đó chị là người duy nhất ở đầu dây bên kia được chúng tôi hỏi han, nhưng
sau đấy tôi cũng đã không báo cho chị là thằng Lân về rồi. Biết mình không
thể giấu nữa nên gật đầu:
- Vâng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.