MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 64

Mẹ nhíu mày:
- Thế tại sao lúc ba mẹ về không nghe ai nói gì cả?
Tôi lúng túng một chút, nói:
- Dạ… Con nghĩ nó trở về rồi, thì chắc cũng không sao nên…
Mẹ yên lặng một lúc, hỏi tiếp:
- Ai đưa nó về?
- Dạ anh Cương.
Rồi như sợ mẹ không rõ tôi tiếp:
- Anh Cương đưa nó đi chơi suốt ngày hôm ấy.
- Thằng Cương à? Mẹ quắc mắt nhìn tôi rồi quay sang ống nói, người xác
nhận – “Vâng thưa chị. Đúng là thằng Cương rồi”.
Không biết bên kia đầu dây mợ tôi nói gì mà gương mặt kế mẫu tôi tái hẳn:
“Hở? Chị nói gì?... Chiếc xe ngựa của bạn thằng Kinh Thành à?... Em hiểu
rồi… Đằng kia người ta điện thoại đến hỏi à?... Thế mua không? Thằng
Cương nói khoác với người ta là định mua nên mang xe đi thử à?... Thật
chết bầm… Còn dẫn thêm một đứa con gái nữa à?... Quá lắm rồi… Anh cả
nói sao?... Ông ấy tưởng đứa con gái nó dẫn theo là con Ngọc à? Chắc ai
cũng biết đâu phải…Sao?... Anh cả biết cả rồi à?... Dù sao thì cũng là cha
con… Chị làm ơn khuyên anh ấy đừng giận quá mà khổ. Lỗi tại con tôi
cả… Thôi được rồi. Chào chị.”
Đặt ống nghe xuống, mẹ quắc mắt nhìn chúng tôi:
- Chỉ vắng nhà có mấy hôm là có chuyện kinh thiên động địa, thật bực
mình!

Tôi cúi đầu đợi những câu trách mắng tiếp theo. Nên định rút lui nghe mẹ
nói:
- Lan, con biết chuyện gì xảy ra không? Sáng nay cậu con có nhận được
điện thoại của ông Hà nào đó hỏi: “Có muốn mua xe không”. Ông ta còn
bảo dù sao thì con trai của ông cũng là bạn của Thiệu Kinh Thành, nên
không bán đắt đâu. Cậu con còn ngẩn ngơ chưa biết gì thì ông Hà lại tiếp là
hôm trước thằng Cương đưa vợ và đứa con trai đến Tây hồ thử xe. Không
biết có vừa ý không? Đó, con coi có chuyện đâu lạ lùng như vậy? Làm cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.