MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 84

Không một ai dám cãi lại lệnh ông. Căn nhà nằm ở cuối đường Trùng
Khánh, tường quét vôi trắng, cổng xanh đậm trên có tấm bảng cây nhỏ khắc
hai chữ bay bướm “Thanh Xá” (tức căn nhà màu xanh) một cái tên trùng
với tên nhà chị Phấn và anh Cương ngày cũ.

Chiếc nóc nhọn, màu xanh vút lên trời cao lấp lánh dưới nắng. Chúng tôi
bước vào sâu, con đường sỏi nằm giữa hai thềm cỏ rậm chen chúc với
những cụm hoa mới trồn. Nhà thật sang, cửa lót kính dày, bậc thềm đều có
trải thảm nhung, phòng khách nằm bên trái, trong phòng chỉ trang hoàng
bằng một bộ ghế mây và mấy chiếc ghế đôn thấp. Cậu đưa mắt nhìn quanh
rồi quay sang hỏi cha:
- Thấy nhà thế nào, đẹp chứ? Tuy sang trọng nhưng bày trí thật trang nhã.
Cha gật đầu đặt chân lên nền gỗ:
- Thiết trí lạ mắt thật.
- Đều là gỗ Phi Luật Tân cả đấy, người thiết kế cho căn nhà này giỏi lắm,
cậu xem này, ngay cửa sổ cũng gồm đến ba lớp. Cậu vừa nói vừa bước đến
kéo khung cửa - Lớp ngoài cũng bằng kiếng, lớp kế bằng lưới và lớp trong
có màn che, như thế mưa gió gì cũng không sợ cả.
Ông nhìn chúng tôi với vẻ đắc ý và hãnh diện. Cửa mở, gió hè mang những
hương hoa thơm ngát của hoa cỏ vào.
- Trên lầu có ba phòng ngủ, dưới này, một phòng khách, một phòng sách,
phòng ăn, tất cả đều lát gỗ. Nhà đẹp thật, chỉ tiếc một điều là có nhiều nơi
chưa hoàn thành. Có lẽ người cất vì sự thiếu thụt bất ngờ nên bỏ dở công
việc… thấy họ rao bán cậu mua ngay.
Cậu đưa tôi và cha đi khắp nơi quan sát, lúc trở về phòng khách, thì anh
Cương và Kinh Thành cũng đã đến. Vừa trông thấy họ, cậu đã nói:
- Thấy nhà thế nào, đẹp không?
Kinh Thành hết lời ca ngợi, dù hắn, chưa hề được cậu đưa đi xem, trong khi
anh Cương im lặng đưa mắt ra cửa sổ. Bầu trời bên ngoài xanh lơ, nắng Hạ
thật nóng, tôi thấy những giọt mồ hôi chải dài trên cổ anh.
Cậu quay sang cha tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.