MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 85

- Kinh Thành sắp cưới vợi rồi đấy.
Mặt Kinh Thành đỏ lên, hắn làm ra vẻ bẽn lẽn, cha tôi cười:
- Thật thế à? Vậy thì có lời mừng cho cậu, cô ấy là ai th ế?
Kinh Thành chưa kịp nói, cậu tôi đã lên tiếng:
- Tiểu thơ nhà họ Tôn đấy. Gia đình có đến bốn năm gian hàng rải rác ở
Bắc Kinh, Thượng Hải, Thiên Tân.
Tôi liếc nhanh về phía Thành, đôi mày hề hấn nhíu lại khó coi, hắn khúm
núm:
- Đó là nhờ ơn của bác đấy chứ!
Cậu tôi cười:
- Tại sao lại ơn của tôi?
- Vâng. Kinh Thành đáp: - Nhờ tên tuổi bác nên họ mới chịu gả cô ấy cho
con đấy.

Cậu tôi cười hề hề, liếc nhanh về phía anh Cương. Anh Cương vẫn đứng
yên, mắt lơ đãng nhìn ra bên ngoài, cậu nói:
- Nhà mới tậu, tôi cũng chưa có dịp phải dùng đến nó, sẵn cậu Thánh vừa
ra trường lại sắp cưới vợ, vậy tôi cho mượn tạm đấy, ở đi, bao giờ cần tôi
xin cũng được.
Kinh Thành mừng rỡ, hắn chắp tay lại khúm núm:
- Thật cảm ơn bác, bác tốt với cháu quá, cháu sẽ không bao giờ quên ơn
bác đâu.
Cậu tôi khoát tay, mắt lại liếc nhanh về phía anh Cương, tiếp:
- Có gì đâu. Tính tôi vậy đó, tôi quí nhất những người trẻ tuổi mà biết chăm
học, biết cầu tiến. Lúc xưa khi còn làm quan cũng vậy, tôi thấy những thuộc
cấp nào mà cần mẫn siêng năng là tôi nâng đỡ ngay. Cậu là một trong
những người trẻ tuổi biết cầu tiến, vì vậy cậu đừng lo. Nếu cậu muốn tôi sẽ
giới thiệu cho cậu chỗ ngồi tốt.
Nói đến đây, cậu tôi ho một tiếng rồi tiếp:
- Sau này nếu thằng Cương nó cũng ngoan ngoãn và siêng năng như cậu,
tôi cũng sẽ cho nó một cái nhà như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.