MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 99

La Lan

Một Ngày Yêu Nhau

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Đoạn kết

KHI TRỞ VỀ VỚI CUỘC SỐNG RIÊNG TƯ, tôi cũng không quên được
chuyện của chị Phấn. Ngày tháng vùn vụt qua thế mà đã hai năm rồi. Anh
Cương đã ra trường và được cậu tôi đưa vào bộ ngoại giao ở Nam Kinh làm
việc. Cũng nhờ sự nâng đỡ của cậu, Thiệu Kinh Thành cũng đã sang Âu
Châu công cán. Tôi thì đang ngập ngừng ở ngưỡng cửa Đại Học, tôi cũng
đã có người yêu. Chúng tôi đang chuẩn bị đính hôn.

Trước hôm đến Nam Kinh nhận nhiệm sở, anh Cương có viết cho tôi một lá
thư ngắn.

“… Anh hiện đang ở tại “Căn nhà màu xanh”, còn một tháng nữa thì anh
cũng không còn ở đây nữa. Đến đây Lan, đến để nói chuyện thật nhiều, nhớ
đưa cả Romeo của em đến nữa nhé”.

Nhắc đến căn nhà màu xanh tôi lại nhớ đến cơn mộng xanh ngày nào. Thật
nhiều kỷ niệm trở về và tôi muốn hiểu xem anh Cương còn nghĩ gì với dĩ
vãng nên đưa vội Romeo của tôi đến viếng anh ngay.

Bên bức tường thấp của căn nhà màu xanh, loài tường vi sắc tím, đỏ, xanh,
trắng, nở rộ. Tôi nhận chuông và người ra mở cổng cho tôi là một chú bé
nghịch ngợm. Cậu bé bụ bẫm với đôi mắt to, thấy tôi bạo dạn tự giới thiệu:
- Con là Đan Đan.
Đan Đan là đứa con trai đầu lòng của anh Cương và chị Ngọc. Tôi bế nó
lên:
- Đan Đan ngoan quá, vòng tay thưa cô, thưa cả cậu nữa đi.

Từ lúc trở về đến nay anh Cương đã có hai đứa con, đứa lớn tên Đan Đan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.