MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 206

lịa trên mình anh và vừa không ngớt cười nói rằng trước khi cưới vợ thì
phải tắm một lần cho thật kỹ. Rồi gần sáng anh mơ thấy Onga. Ngồi trên
chiếc đò lật ngược, nàng thõng xuống nước, cặp chân lanh lẹ, ngâm đen
anh thấy hình dáng nàng yêu kiều, nhẹ nhàng và tươi sáng. Nàng giơ tay
che mặt trời, nàng cười, nàng gọi anh. Anh thì lội tới, nhưng nước chảy
mạnh gạt anh vô bờ ngày càng xa nàng. Anh ra sức vận dụng gân cốt cả
chân lẫn tay. Anh lội tới được gần nàng và anh đã thấy mớ tóc của nàng gió
đùa tung bay, những giọt nước nhỏ lấp lánh trên cặp đùi rám nắng...

Anh thức dậy vui vẻ, bình tĩnh trở lại. Nhưng anh vẫn nằm nhắm mắt hồi

lâu, cố ngủ trở lại để tiếp tục giấc mơ vui thích đó. Chỉ có con nít mới nằm
mơ tiếp như thế được. Hình ảnh của thiếu nữ, nước da ngăm ngăm vì nắng
như đã đột nhiên soi sáng tất cả. Bây giờ, không phải là lúc bỏ phí ngày giờ
nhai đi nhai lại chuyện tấm tức, bỏ lơi cho sự việc trôi qua, mà phải ra sức
lội thẳng, phía Onga, lội ngược dòng, tiến lên phía trước dù khó khăn đến
mấy, tận sức mà hướng tới, mà đạt được. Còn bức thư? Anh muốn tới chỗ
hộp thư rình người lấy thư, nhưng anh lại thôi: mặc kệ, để cho nó đi đi!
Một mối tình chân thực đâu có vì một lá thư như thế mà tan vỡ. Bây giờ,
anh tin vững chắc: đó là mối tình chân thực và nàng sẽ đợi anh, dù anh vui
hay buồn, mạnh hay yếu, dù anh ở trong tình trạng nào đi nữa, và nghĩ như
thế anh thấy trong người khỏe hẳn lên.

Buổi sáng, anh tập đi không chống nạng. Anh bước xuống giường, cử

động rất thận trọng, đứng dậy và đứng yên đó, hai chân dạng ra, hai cánh
tay giơ ngang để giữ thăng bằng, rồi chống tay vào tường, anh bước một
bước. Da bọc chân giả rin rít, mình anh nghiêng qua một phía, nhưng anh
dùng tay để lấy lại quân bình. Anh bước thêm bước thứ hai, vẫn chưa rời
khỏi tường. Anh chưa hề bao giờ nghĩ rằng, tập đi khó như thế. Khi còn
nhỏ anh đã tập đi cà kheo. Anh leo lên những cái gạc dựa vào tường, rồi
ưỡn mình rời ra xa, đi một, hai, ba bước, rồi hình như có một sức mạnh gì
không sao cưỡng nỗi đẩy nghiêng người anh, anh phải nhảy xuống đất: cặp
cà kheo rơi xuống bãi cỏ đầy bụi ở phố nhỏ đó vùng ngoại ô. Trên cà kheo
thì dễ thôi: lúc nào cũng có thể nhảy xuống được; với chân giả thì không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.