MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 292

những chuyện không đáng kể; anh sẽ trở lại chiến đấu. Anh cho biết thư
này anh đọc cho cô Vêra Gavơrilôva viết hộ; cô chính là người rất quen với
anh nhận thư, đã được anh thường kêu là cô “Đội thiên văn” bí danh mà cô
vẫn giữ dùng tới ngày nay. Trong thư, anh còn cho biết Vêra thật là một
đồng chí tốt và đã giúp đỡ anh nhiều lắm khi lâm nạn, bên cạnh đó Vêra
viết ngoặc thêm rằng Cônstantin

[14]

đã nói quá lời. Nhờ bức thư này,

Alếchxây còn được biết anh chị em trong trung đoàn còn nhắc tới anh và ở
buồng ăn, hình của anh được treo bên những hình các vị anh hùng của
trung đoàn, và các chiến đấu viên Vệ quốc đều mong mỏi anh sẽ trở lại
chiến đấu với mình. Những chiến đấu viên Vệ quốc! Mêrétxép mỉm cười
và gật gù đắc chí. Thật là Cưcúckin và cô thư ký không công của anh đầu
óc ở đâu ấy mới có thể quên không cho anh biết một tin mừng nhường ấy:
vậy ra trung đoàn của anh đã được thưởng một lá cờ Vệ quốc!

Sau đó, Alếchxây bóc thư của mẹ. Cũng như mọi lần, vẫn nét chữ

nguệch ngoạc của bà già, rất lộn xộn, nhưng đầy nỗi lo âu và ân cần săn sóc
tới anh. Anh có sao không? Có lạnh không? Được ăn ngon không? Có quần
áo ấm mặc mùa đông không? Anh có muốn bà đan cho anh đôi găng tay
không ngón không? Bà đã đan được năm đôi và tặng cho các chiến sĩ Hồng
quân. Trong chỗ ngón tay cái mỗi đôi, bà còn đan thêm vào mấy hàng chữ
chúc mừng sống lâu. Nếu anh nhận được một trong năm đôi đó, thì hay biết
chừng nào. Găng tay đó bằng len dài lông, chính bà đã lấy lông thỏ của bà
nuôi. Ấy, bà suýt quên không cho biết rằng hiện bà có thỏ: một thỏ đực,
một thỏ cái và bảy thỏ con. Và chỉ sau loạt câu chuyện lặt vặt âu yếm đó,
bà mới cho biết một điều chính: Quân Đức đã bị tống cổ ra khỏi
Stalingơrát. Chúng thiệt hại lớn không sao tính được, và hình như chính tên
cầm đầu chúng đã bị ta bắt!

Trong lúc quân ta thắng đuổi cổ chúng đi, thì Onga có về Camisin năm

ngày, Onga đến ở luôn nhà bà, vì nhà Onga bị bom phá tan hoang. Onga
đang công tác ở tiểu đoàn công binh và đóng chức thiếu úy. Onga bị thương
ở vai, đã lành và vừa được thưởng huân chương. Huân chương gì? Cố
nhiên là bà già quên không nói tới. Bà cho biết thêm rằng suốt thời gian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.