MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 298

anh được phép tới con đường bay. Ai cũng nóng lòng thử sức và muốn
được thử trước. Huấn luyện viên kêu Stơrúccốp trước tiên. Cặp mắt thiếu tá
sáng long lanh; anh mỉm cười và huýt sáo một cách đùa nghịch, vừa lấy tay
buộc lại dây dù và khép mình trong buồng máy. Rồi động cơ rồ lên, máy
bay nhảy lên, chạy trên đường bay, để lại phía sau một làn bụi tuyết lấp
loáng ngũ sắc dưới ánh mặt trời, rồi đâm vút lên trời, tất cả cánh long lanh
trong ánh nắng. Stơrúccốp bay lượn trong không gian trên khoảng phi
trường, bay với tất cả kiểu cách tất cả những hình mà nhà trường đòi anh
phải làm; anh cho máy bay vọt lên rồi lượn rất kinh, nhào nghiêng một cái
cực kỳ là vững chắc, rồi vụt bay mất, để sau lại bay trở lại trên nóc trường
học, và cho máy ầm ầm như sấm ran, anh thả hết ga bay phía trên sân bay,
thấp đến tưởng như sắp chạm mũ cát két của các bạn đang đợi lượt mình.
Rồi lại biến đi mất, lại hiện ra và hạ cánh một cách tài tình. Sung sướng đến
điên lên, như một đứa con nít vừa nghịch được cái gì hay hay Stơrúccốp
nhảy ra ngoài buồng máy, và chẳng thèm chú ý chi tới huấn luyện viên
đang mắng anh vì đã quá táo bạo làm xiếc trên không trung, anh cứ bô lô
nói:

- Thưa không phải là phi cơ nữa! Vĩ cầm đấy! Tôi nói thực, vĩ cầm thật

đấy! Với cái của ấy, thì chơi những bài của Chaikốtski được đó! Ôi trời ơi
là trời, trời đẹp quá lắm, chú Alếchxây của mình ơi!

Nói xong anh ghì Mêrétxép vào ngực làm cho Mêrétxép muốn nghẹt thở.
Thực tế, đó là một loại máy bay cực kỳ tốt. Ai cũng ưa, cũng công nhận

như thế. Nhưng đến lượt Alếchxây, khi anh đã buộc dây curoa của chân giả
vào bàn đạp và đã đưa máy bay vọt lên trời, thì anh có cảm giác rằng đối
với một người què quặt như anh, đó là một thứ con thú cưỡi quá cương
cường, cho nên phải đặc biệt cảnh giác. Trên cao, anh không thấy cái cảm
giác khoan khoái máy bay và anh ăn khớp với nhau. Thứ máy bay này được
chế tạo tinh vi một cách kỳ lạ, đến mức chỉ một đụng đậy rất nhẹ của bàn
tay đặt trên máy điều khiển, cũng làm cho máy chuyển khác. Quả là máy
bay rung động như một cây vĩ cầm. Nhưng Alếchxây thật là thấy mình thất
thế không phương cứu chữa. Chân ghép của anh dù sao cũng vụng về, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.