MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 299

thấy rằng lái một phi cơ như thế này thì phải có rèn luyện lâu dài tỉ mỉ, và
dù sao cũng không điều khiển như với cặp chân sống được, linh hoạt, mềm
dẻo...

Máy bay phăng phăng bay lượn dễ dàng và nhẹ nhõm, và nó vâng theo

từng cử động nhỏ trên những bộ phận điều khiển. Nhưng Alếchxây lại sợ
nó. Anh thấy rõ khi lượn mau, chân anh không còn cái lanh lẹ và cái hòa
hợp thích đáng cần thiết. Đối với một phi công từng trải, thì cử chỉ đó phải
trở nên thật y như là phản ứng tự nhiên của cơ thể vậy thôi; không thể thì
chỉ chậm một tí ti thôi, cũng đủ làm cho máy bay xoay tròn và bổ nhào, và
như thế thì là nguy. Alếchxây giống như một con ngựa bị trói cẳng. Rõ ràng
là anh không nhát. Anh không phải vì sợ chết mà lo lắng; anh vừa bay, mà
không kiểm soát lại dù nhảy; nhưng anh sợ rằng lần này nếu sơ ý nhỏ thôi,
cũng đủ làm cho anh phải xa nghề phi hành chiến đấu và chặn đường anh
không có dịp nào trở lại nữa với cái nghề mà anh ưa thích. Nên anh càng
cẩn thận hơn nữa, và anh cũng lại càng rất bực mình khi hạ cánh, thêm vào
đấy chân nặng chình chịch, anh hạ cánh “trượt”: máy bay là xuống sân,
nhảy chồm lên hai ba lần. Anh từ máy bay bước ra, cau có và im lặng. Các
bạn anh và cả huấn luyện viên cố khen ngợi anh, khuyến khích anh. Sự
khoan hồng của họ chỉ làm cho anh buồn tủi thêm. Anh khoát tay một cách
mơ hồ, và chẳng nói năng chi, lê chân qua sân bay đầy tuyết về gian nhà
trường màu xám, nơi anh ở. Không điều khiển được máy bay chiến đấu vừa
ngay lúc được điều khiển, thật cũng tai hại ghê gớm cho anh chẳng khác
như, một sáng tháng ba vừa qua, máy bay anh đâm bổ xuống đỉnh những
cây thông. Alếchxây, không xuống ăn cơm sáng và cơm chiều. Mặc dù nội
quy cấm không được nằm ở phòng ngủ lúc ban ngày, anh cứ để nguyên
giày, tay gối đầu nằm im. Tất cả mọi người, kể cả học viên trực nhật và các
sĩ quan qua lại, đi trước mặt anh, thấy thế cũng không ai nỡ nói anh gì cả,
vì hiểu nỗi buồn của anh. Stơrúccốp đến gặp anh, cố chuyện trò chi đó cho
khuây khỏa, nhưng anh chẳng buồn trả lời, nên Stơrúccốp cũng đành lắc
đầu quay ra. Stơrúccốp hiểu anh lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.