MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 83

Nước súp của bà già hiệu quả như thần. Vừa ăn xong Alếchxây đã ngủ

được liền. Anh không ngủ mê man như những hôm trước, mà ngủ ngon
lành say sưa, khỏe mạnh. Anh thức dậy, ăn thêm rồi lại ngủ, ngủ không có
gì làm anh thức dậy được, dù khói trong hầm tỏa ra, dù tiếng mấy bà rì rào
nói chuyện, dù chị Vácvara sợ anh chết lúc nào không biết, nên lâu lâu lại
cúi xuống đặt tay thăm dò người anh xem có còn thở không.

Anh quả là vẫn sống. Tim anh đập đều, hơi thở mạnh. Anh ngủ suốt ngày

đó, rồi suốt đêm, hình như không có sức mạnh nào trên đời này có thể ngăn
giấc ngủ của anh.

Nhưng sáng ra, sớm tinh sương, anh nghe thấy một tiếng động từ xa,

tiếng động đều đều, xen lẫn với tiếng cây rừng rào rạt. Anh giật nẩy mình,
và toàn thân vận sức, anh nâng đầu xa mặt gối.

Anh sung sướng hân hoan quá đỗi. Anh ngây người ra, mắt sáng lên. Đá

kê lò nguội đi kêu răng rắc, dế thao thức suốt đêm trường mỏi mệt còn rền
rĩ và từng hồi nghe thấy phía trên hầm, tiếng thông lớn bình tĩnh reo, tiếng
tuyết tan rơi lách tách từng giọt lớn trước cửa hầm. Những tiếng động ấy
vẫn không làm cho anh nghe rõ một tiếng vo vo đều đặn. Nghe tiếng, anh
nhận được đó là tiếng động cơ chiếc máy bay kiểu U.2. Tiếng máy khi gần
và lớn hơn lên, khi trầm hơn nhưng không lúc nào xa đi. Alếchxây nghẹt
thở. Máy bay không xa, rõ ràng là thế, nó đang lượn trên rừng này như
kiếm chỗ hạ cánh xuống.

Anh cố chống tay lên, miệng kêu:
- Chị Varia, Varia!
Nhưng chị Vácvara đi khỏi. Từ ngoài cửa, tiếng đàn bà nói láo nháo,

tiếng chân chạy gấp. Nhất định có chuyện gì xảy ra.

Một lát cánh cửa hé mở, gương mặt có vết cám của em Phêđia (tức

Phétca) lộ ra. Em kêu lớn:

- Dì Varia! Dì Varia!
Và em cuống quýt:
- Nó lượn, nó quay ngay trên đầu chúng ta…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.