MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 90

- “Tất cả cho nước Đức”.
Mêrétxép vừa nhắc lại, dằn từng tiếng vừa nhớ đến hoàn cảnh thu được

con dao.

Đếchcharencô đã ra đứng phía trước băng ca, kêu lên:
- Nào, nhấc lên, nhấc lên, cụ già!
Chiếc băng ca rung rinh, và chạm sát vách đất, cả bọn ra khỏi cửa hầm

chật hẹp.

Dân làng đến đầy hầm để chào người đồng bào kiếm được trong rừng,

cũng ra ngoài luôn. Chỉ có chị Vácvara ở lại trong nhà. Chị chậm rãi sửa lại
cây đèn mủ thông ở khe vách, đến gần nệm rơm bọc vải, vẫn chỗ còn dấu
nằm của chiến sĩ, tay chị vuốt ve tấm vải. Chị chợt nhìn xuống bó hoa mà
khi vội đi không ai nhớ tới. Đó là những cánh hoa li la, trồng trong buồng
ấm, nhợt nhạt, yếu ớt, giống như thân hình những người dân làng đang
tránh giặc ở đây, đã trải qua cả một mùa đông trong những cái hang ẩm ướt,
lạnh lùng này. Người chinh phụ trẻ tuổi ôm bó bông, ngửi mùi thơm tinh tế
của hoa xuân lẫn trong mùi khói trong nhà hầm, rồi chị nằm lăn ra ván,
nghẹn ngào lệ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.