MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 106

trên giường bệnh, đánh hơi được mùi thơm của Himiko trên thân thể anh. Điểu
xoay quanh như để kiếm một con đường thoát thân: anh thấy những phụ nữ trẻ
trong chiếc áo ngủ đứng dọc hành lang đang chòng chọc nhìn anh qua ánh sáng
mập mờ. Điểu có ý muốn quắc mắc trả đũa, nhưng anh chỉ lắc đầu một cách
yếu ớt và quay lưng, rồi gõ nhẹ cửa phòng. Anh trình diễn vai trò của một
người chồng trẻ vừa gặp phải nỗi bất hạnh bất ngờ.

Khi Điểu bước vào phòng, mẹ vợ anh đang đứng bên cửa sổ đầy màu xanh

cây lá ngoài vườn và vợ anh đang nhìn về phía anh, đầu nàng nâng lên khỏi
đống mền đang phủ kín thân dưới của nàng trông giống như một con chồn. Cả
hai ánh mắt đều mang vẻ hoảng hốt dưới ánh sáng nhuốm màu xanh tươi, chói
lọi. Điểu nhận ra, trong những thời khắc bất ngờ, buồn khổ, mối quan hệ máu
mủ giữa hai người đàn bà này lộ rõ trên cả nét mặt cũng như trong cử chỉ nhỏ
nhặt nhất của họ.

“Anh không có ý định làm cho mẹ và em hoảng hốt, anh đã gõ cửa, nhưng

nhẹ…”

“Ồ, anh Điểu,” vợ anh thở dài, nhìn anh với đôi mắt đau buồn rồi đột nhiên

tràn trề ngấn lệ. Với khuôn mặt không còn phấn son, trông nàng có vẻ rắn rỏi,
nhiều nam tính như thời nàng còn là một cầu thủ quần vợt mà Điểu đã gặp
cách đây nhiều năm. Bị bóc trần trước cái nhìn của vợ, Điểu cảm thấy mình bị
tổn thương rất nặng. Khi đặt túi nho lên giường, anh cúi rp người như thể để
tìm chỗ trốn và đặt đôi giày xuống dưới gầm giường. Giá mà, anh ước muốn
một cách thảm hại, anh có thể nói chuyện với vợ từ sàn nhà và bò quanh như
một con cua. Chẳng đặng đừng: Điểu đứng thẳng lên, cố nở nụ cười.

“Em,” anh lên tiếng, cố giữ giọng nhỏ nhẹ. “bây giờ hết đau rồi phải

không?”

“Nó vẫn còn đau theo chu kỳ. Và mỗi lần như vậy luôn luôn có một cơn co

thắt. Ngay cả khi không đau chẳng biết vì lý do gì em cũng không cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.