MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 109

mắt anh van xin bà giúp đỡ.

“Anh có ý định tìm mua ít trái cây và anh nghĩ rằng nho có một ý nghĩa đặc

biệt đối với chúng ta, vì vậy anh mua mà chẳng nghĩ xem vì sao mà chúng đặc
biệt. Anh s làm gì với chúng đây?”

Điểu đã đến cửa hàng nho với Himiko, và chắc chắn sự hiện diện của nàng

đã tỏa bóng che mất cái ý nghĩa đặc biệt mà anh cảm thấy. Từ lúc đó đến giờ,
Điểu nghĩ, cái bóng của Himiko sẽ đè lên từng đường tơ kẽ tóc của cuộc đời
anh.

“Anh phải biết rằng em không thể đội trời chung với ngay cả một quả nho

chứ? Cái mùi làm anh phát cáu một cách kinh khủng,” Vợ Điểu vẫn không
buông tha anh. Anh tự hỏi không biết nàng đã khám phá ra cái bóng của
Himiko chưa.

“Sao con không đem hết túi nho xuống cho các cô y tá ở văn phòng?” Mẹ vợ

anh nháy mắt ra hiệu và nói. Ánh sáng lọc qua vòm cây xanh tươi bên cửa sổ
chiếu thẳng vào đôi mắt sâu hoắm và hai bên khóe mũi cao của bà thành một
vầng sáng xanh lung linh. Cuối cùng Điểu hiểu: lời nói bóng gió của bà mẹ vợ
muốn cho anh biết rằng bà cụ sẽ đợi anh ở hành lang khi anh từ phòng y tá trở
lại.

“Con sẽ trở lại ngay,” anh nói. “Văn phòng ở tầng trệt phải không mẹ?”

“Kế phòng đợi.” Bà trả lời kèm theo cái nhìn Điểu thật lâu.

Điểu cầm túi nho bước xuống dãy hành lang đầy bụi. Anh vừa bước đi thì

nho bắt đầu rụng ra khỏi chùm. Mùi thơm của chúng dường như thấm vào mặt
và ngực anh. Điểu chắc chắn mùi nho làm cho những người mắc bệnh hen dị
ứng. Anh nghĩ đến vợ mình đang nhăn nhó trên giường và người đàn bà có
vầng hào quang xanh trong hố mắt đang ra hiệu giống như điệu bộ trong điệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.