MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 112

“Mẹ sợ anh bắt đầu rượu chè trở lại, đó là cố tật của anh, vô độ, suốt ngày

đêm…”

Điểu nhớ lại những cảm giác say mèm kéo dài, cái đầu nóng bừng và cổ

họng khô khốc, bụng đau, cơ thể nặng như chì, những ngón tay tê cóng và trí
óc bạc nhược. Nhiều tuần liền như một người sống trong hang động bị nhốt kín
giữa bốn bức tường rượu mạnh.

“Nếu anh đã bắt đầu uống lại, anh sẽ kết liễu đời mình bằng rượu và chẳng

tốt đẹp gì khi con chúng ta đang cần anh. Anh sẽ chết, anh Điểu à.”

“Anh không bao giờ uống lại theo cách đó,” Điểu nói. Quả thật là cái dư vị

tàn bạo sau cơn say bí tỉ giống như mãnh hổ vồ lấy anh, nhưng anh đã vuột
khỏi nanh vuốt của nó. Nhưng nếu Himiko không giúp đỡ thì sự thể sẽ ra sao?
Chẳng phải anh đã lại một lần trôi dạt trên đại dương tối tăm, tuyệt vọng hàng
chục tiếng đồng hồ đó ư? Anh không chắc mình có thể tự thoát được hay
không, và cũng không thể đề cập đến Himiko khiến cho việc thuyết phục vợ về
khả năng kháng cự sự quyến rũ của rượu đối với anh trở thành khó khăn.

“Anh Điểu, em rất muốn anh sống đàng hoàng. Đôi khi em nghĩ rằng, đến

giây phút quyết định thực sự, hoặc là anh sẽ say sưa hoặc là anh sẽ bị ám ảnh
bởi một giấc mơ điên rồ nào đó và chỉ sống như người đi trên mây.”

“Sống với nhau ngần ấy thời gian mà em vẫn còn nghi ngờ như thế về ông

chồng của em à?” Điểu nói một cách bông đùa, nhưng vợ anh thì không sập
vào cái bẫy ngon ngọt của anh, nàng tiếp tục châm chích:

“Anh biết không, anh thường mơ về chuyện đến châu Phi và nói mớ bằng

thổ ngữ Swahili! Từ trước đến nay em đã giữ im lặng về chuyện này, nhưng
em biết anh không thực lòng ước muốn một cuộc sống yên ổn, đàng hoàng với
vợ con. Đúng thế không anh Điểu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.