MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 147

“Chỉ có tớ và cậu thôi. Những người kia đến chỗ mít tinh ở công viên

Hibiya phản đối vụ thử hạt nhân hết rồi.”

“À, ra thế” Điểu nói. Anh nhớ mình biết tin tức về vụ thử hạt nhân của Liên-

Xô vào lúc ăn sáng khi nghe Himiko đọc báo, nhưng anh không hề quan tâm
đến một mảy may. Ngay lúc này mối bận tâm đầu tiên của tôi là vấn đề cá một
đứa con quái dị, tôi đã quay lưng với thế giới thực tại. Mọi người khác có
quyền tham dự vào số phận toàn cầu với những cuộc mít tinh chống đối họ:
một thằng bé có cục bướu trên đầu không dính dáng gì đến họ cả.

“Chẳng ai muốn dây dưa với ông Delchef, vì thế mà họ bỏ đi đến công viên

hết” Người bạn nhìn Điểu một cách giận dữ, có vẻ như anh ta không chấp nhận
thái độ thờ ơ của Điểu về sự vắng mặt của những người khác. “Vài ngàn người
biểu tình ở công viên Hibiya cũng chả ăn nhằm vì với cá nhân ông Khruschev
cả!”

Điểu biết rõ từng thành viên của nhóm nghiên cứu. Không thể phủ nhận

rằng việc quan hệ sâu đậm với ông Delchef lúc này có thể gây phiền toái cho
họ. Nhiều người làm việc trong những côn ty xuất khẩu hạng nhất. Những
người khác làm việc tại văn phòng Ngoại vụ hoặc đang dạy đại học. Nếu báo
chí đem vấn đề Delchef ra làm xì-căng-đan, vị thế của họ chắc chắn sẽ bị rắc
rối nếu như cấp trên khám phá ra họ có quan hệ với ông ta. Chăng ai trong số
họ được tự do như Điểu, giảng dạy tại một trường luyện thi và sắp bị sa thải.

“Chúng ta sẽ làm gì?”

“Chúng ta chẳng thể làm gì được. Đối với tôi có lẽ sự chọn lựa duy nhất là

từ chối lời đề nghĩ giúp đỡ của tòa công sứ.”

“Cả cậu cũng không muốn dính đến chuyện ông Delchef à?” Điểu chỉ hỏi

mà không chủ tâm, nhưng đôi mắt bạn anh bỗng đỏ lên và anh ta chòng chọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.