MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 162

trong cánh cửa. Bây giờ thì anh ngồi xuống chiếc da màu vàng ngay giữa vòng
vây của các bác sĩ. Anh cảm thấy mình như một tên tội phạm bị kéo lê về trạm
gác sau khi âm mưu trốn thoát khỏi nhà tù – là đứa con kỳ quái – bị bại lộ. Và
đám lính canh này định làm gì thế này! Phải chăng họ hùa nhau gài bẫy anh
bằng cú điện thoại nhập nhằng tối hôm qua để vui thú với cuộc chạy trốn và
thất bại của anh từ trên đỉnh tháp canh của họ

“Người này là cha của đứa bé.” Khi viên bác sĩ nhi khoa giới thiệu anh với

mọi người thì Điểu vẫn ngồi im lặng. Dứt lời, anh ta nở nụ cười bối rối rồi rút
lui về cái góc của người quan sát. Vị bác sĩ phẫu thuật não nói rõ vấn đề suy
dinh dưỡng của thằng bé, và viên bác sĩ trẻ có lẽ đã phản bội anh. Quỉ tha ma
bát hắn ta đi! Điểu nghĩ, chằm chằm nhìn viên bác sĩ trẻ.

“Hôm qua tôi đã khám con anh và hôm nay khám lại. Tôi nghĩ chúng tôi có

thể mổ cho cháu khi nó mạnh hơn chút nữa.” Vị bác sĩ phẫu thuật não nói.

Hãy giữ vững lập trường! Điểu ra lệnh cho đầu óc mình trước khi cơn đau

bao trùm lấy anh: ngươi phải chống lại những tên thảo khấu này, tự bảo vệ đứa
con kỳ quái đó. Điểu đã đánh bài chuồn ngay khi anh nhận ra sai lầm đẫm máu
của mình và giờ đây anh không nghĩ được gì ngoài chuyện quay lưng trốn chạy
để tự vệ. Tôi phải ngăn cấm họ mổ, nếu không thằng bé sẽ bước hùng dũng
vào đời tôi như một đội quân xâm lăng.

“Liệu cháu có chút cơ hội nào lớn lên bình thường nếu bác sĩ mổ cho cháu

không?” Điểu hỏi một cách máy móc.

“Tôi chưa thể nói chắc được điều gì.”

Điểu nhíu mắt lại một cách dữ tợn như muốn nói anh không phải là một

thằng người được đem ra làm trò cười. Trong đâu anh hiện lên một vòng lửa
xấu hổ nóng tột độ. Giống như một con hổ trong gánh xiếc, Điểu gồng mình
chuẩn bị cú nhảy có thể đưa anh qua khỏi vòng lửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.