MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 167

sau khi được chuyển từ bệnh viện này sang bệnh việc khác. Giờ đây, khi quyết
định này được thực hiện thì cuộc hôn nhân của hai người sẽ không còn có thể
kéo dài hơn được bằng cách vây bọc vợ anh trong những mối hồ nghi mơ hồ.
Nó ở ngoài khả năng của anh lúc nào, dù cho anh lo lắng chiến đấu chống lại
sự ngứa ngáy nội tâm do điều giả trá gây nên. Điểu đã cắn vào một thực tại
khác được bọc bằng lớp đường lừa lọc.

Khi đến gần một giao lộ rộng – một trong những đường cao tốc vòng quanh

thành phố khổng lồ – họ phải dừng lại vì đèn đỏ. Điểu bồn chồn nhìn về hướng
anh định đi. Bầu trời đầy mây là đà ngay trên mặt đất. Một cơn gió mang hơi
nước rít trên đầu những ngọn cây cao của con đường bụi bặm. Ngọn đèn giao
thông chuyển sáng màu xanh đứng sừng sững giữa bầu trời u ám, khiến Điều
có cảm giác cả người mình như đang bị cuốn hút vào đó. Rằng anh cũng được
bảo vệ bởi chính dấu hiệu giao thông như những kẻ chưa bao giờ phạm tội
mưu sát trong cuộc đời họ, và điều này làm anh có cảm giác khó chịu về sự
công bằng.

“Em muốn gọi điện thoại ở đâu?” Anh hỏi, cảm thấy mình giống như một kẻ

phạm tội trên đường trốn chạy.

“Ở cửa hàng thực phẩm gần nhất. Sau đó ta sẽ mua ít xúc xích và thức ăn

nhẹ bữa trưa.”

“Được thôi.” Điểu nói một cách phục tùng, mặc dù bụng anh bắt đầu khó

chịu. “Nhưng liệu ông bạn em bằng lòng giúp chúng ta không?”

“Cái đầu tròn vo của anh ta khiến cho anh ta có vẻ nhân từ, nhưng thật ra

anh ta đã làm những điều kinh tởm. Chẳng hạn như…” Himiko rơi vào im lặng
một cách gượng gạo và cong đầu lưỡi liếm môi. Thế có nghĩa là người đàn ông
nhỏ con ấy đã gây ra những điều đáng sợ đến nỗi Himiko không đủ can đảm kể
lại! Điểu lại cảm thấy buồn nôn, bữa ăn trưa với xúc xích không còn cần thiết
nữa. Thật vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.