MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 175

“Anh đặt tên cho con anh là gì chưa?” Cô gái hỏi tiếp.

“Chúng tôi… chưa quyết định.

“Hiện thời thì cháu được ghi đơn giản là đứa con trai đầu lòng của anh,

nhưng nếu chúng tôi có một cái tên trong hồ sơ của cháu thì hay hơn nhiều.”

Một cái tên! Điểu nghĩ. Lúc này cũng như khi ở trong phòng bệnh của vợ

anh, ý nghĩ của anh như cuộn tơ vò. Ban cho con quái vật một cái tên và từ
khoảnh khắc đó nó có vẻ là người hơn, có thể nó bắt đầu tự khẳng định là một
con người. Sự khác biệt giữa cái chết trong lúc con quái vật không tên và cái
chết sau khi Điểu cho nó một cái tên, đối với anh sẽ có nghĩa là sự khác biệt về
bản chất hiện hữu của con người.

“Ngay cả một cái tên tạm thời anh cũng không tìm ra được à?” Cô gái hỏi

một cách vui vẻ, mặc dù giọng nói của nàng không đi đôi với vẻ ngoan cố của
nàng.

“Anh Điểu, đặt tên cho cháu chẳng hại gì cả.” Himiko nóng nảy lên tiếng.

“Tôi sẽ gọi nó là Kikuhiko,” Điểu nói khi nhớ đến những lời của vợ anh, rồi

anh viết tên đó ra cho cô gái.

Chuyện tiền bạc đã giải quyết. Điểu lấy lại gần toàn bộ số tiền mà anh đã gởi

để đóng quỹ tạm. Đứa bé chỉ dùng sữa loãng và nước đường, và vì ngay cả
thuốc kháng sinh cũng bị từ chối, nên chuyện nằm bệnh việc của nó chẳng mấy
tốn kém.

Điểu và Himiko quay xuống hành lang trở lại khu chăm sóc đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.