MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 190

12

Để chiếc xe thể thao ở gara, họ bắt ta-xi đến quán rượu đồng tính luyến ái

mà Himiko biết. Họ kiệt sức, quá mức thèm một giấc ngủ, nhưng miệng họ
khô khốc với một sự kích thích thầm kín làm cho họ không thoải mái khi phải
quay về căn nhà u ám đó.

Họ cho ta-xi dừng trước chiếc đèn lồng mô phỏng vụng về, thấp bằng hơi

đốt, mang dòng chữ KIKUHIKO màu xanh da trời được viết trên một quả cầu
bằng kính. Điểu đẩy cánh cửa ván ghép đơn giản và bước vào căn phòng vừa
thô lậu vừa chật hẹp giống như trại nuôi thú, chỉ có một quầy rượu thấp và dựa
vào bức tường đối diện là hai dãy ghế lưng cao trông thật kỳ dị. Quán rượu
vắng khách, ngoại trừ một người đàn ông nhỏ con đang đứng trong góc xa phía
sau quầy, lúc này đang đối đầu với hai kẻ đột nhập. Đó là một con người thật
tròn trịa, có cặp môi giống như môi cô gái trẻ và đôi mất cừu u ám đang quan
sát họ một cách cảnh giác nhưng không có vẻ gì là chống đối. Điểu đứng ngay
bên trong cánh cửa nhìn trả lại. Dần dần ký ức về người bạn trẻ Kikuhiko hiện
về qua nụ cười mơ hồ nở ra trên gương mặt người đàn ông.

“Thật không thể tin nổi, Himi đấy à, xem kìa!” Người đàn ông mím môi nói,

mắt vẫn nhìn Điểu. “Tôi biết anh này, lâu lắm rồi, nhưng có phải người ta
thường gọi anh ta là Điểu không?”

“Có lẽ chúng ta hãy ngồi xuống đã,” Himiko nói. Nàng tỏ vẻ như sắp khám

phá một không khí căng thẳng của vở bi kịch tái hợp này. Chẳng phải chuyện
Kikuhiko đang gợi nên những cảm xúc sâu sắc nơi Điểu. Anh đã quá đỗi mệt
mỏi và buồn ngủ: anh cảm thấy như đinh đóng cột rằng không có điều gì trên
cõi đời này lại có thể làm cho anh sinh động được. Điểu nhận ra mình ngồi
cách xa Himiko một khoảng ngắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.