MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 36

thể là đau khổ cho anh khi nói về những cuộc giải phẫu vào thời điểm này,
nhưng không sao, hãy xét vấn đề theo cách này nhé! Y học tiến bộ được là nhờ
tích lũy kinh nghiệm, phải không nào? Tôi muốn nói cuộc giải phẫu mà chúng
tôi thực hiện cho con anh có thể giúp chúng tôi những điều cần thiết để cứu
sống những đứa bé khác mắc chứng thoái vị não sau này. Ngoài ra, nếu tôi có
thể nói một cách thẳng thắn, tôi nghĩ đứa bé sẽ chết khỏe hơn, anh và vợ anh
cũng nghĩ như thế. Vài người lạc quan đáng buồn cười về trường hợp này,
nhưng dường như đối với tôi thì đứa bé chết càng nhanh càng tốt cho tất cả
những người liên quan. Tôi không biết tại sao, có lẽ đó là sự khác biệt về thế
hệ. Tôi sinh năm 1935. Còn anh sinh năm nào?

“Cũng đâu vào khoảng đó,” Điểu trả lời, anh không thể nhanh chóng đổi

năm sinh của mình ra dương lịch được. “Tôi tự hỏi không biết nó có đau đớn
không?”

“Cái gì, thế hệ của chúng tôi à?”

“Đứa bé!”

Điều đó còn tùy thuộc vào ý nghĩa của sự đau đớn mà anh muốn nói. Tôi

muốn nói, đứa bé không thể thấy hoặc nghe hoặc ngửi phải không nào? Và tôi
đánh cuộc hệ thần kinh cảm giác của nó cũng chẳng còn hoạt động nữa. Giống
như vị giám đốc nói, anh nên nhớ, nó là một loại thực vật. Theo quan điểm của
anh, thực vật biết đau đớn à?”

Theo quan điểm của tôi, thực vật biết đau đớn à? Điểu im lặng tự hỏi. Tôi có

bao giờ nghĩ rằng một bắp cải bị một con dê nhai tóp tép là đau đớn không?

“Anh nghĩ mọi đứa bé có đời sống thực vật có thể đau đớn à?” Viên bác sĩ

lập lại một cách hăm hở, đặt hết tin tưởng vào câu trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.