MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 84

“Khỏe, cám ơn anh.”

“Khi nào chúng tôi quyết định phải làm gì về chuyện ông Delchef, tôi sẽ liên

hệ với anh. Trời ơi, anh có vẻ suy sụp đấy – hãy bảo trọng nhé!”

“Cám ơn.”

Điểu nhìn theo anh bạn hối hả xuống cầu thang như đang tháo chạy, đâm ra

giận chính mình vì giữ kín chuyện váng vất sau cơn say. Điểu bước vào lớp.
Trong nháy mắt, anh đối đầu với một trăm bộ mặt có cái đầu tỉnh táo. Anh hạ
ánh mắt đăm chiêu xuống như thể đang suy tư, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn
vào mặt đám học trò. Cầm lấy tập văn tuyển và hộp phấn ngang ngực giống
như thứ vũ khí tự vệ, anh bước tới bục giảng.

Giờ học! Điểu mở tập văn tuyển ngay đoạn đã giảng xong tuần trước mà

chẳng có khái niệm gì về nó cả. Anh đọc lớn và nhận ra ngay đó là một đoạn
văn của Hemingway. Tập văn tuyển này là một tập hợp lớn những đoạn văn
học ngắn của văn học Mỹ hiện đại, được vị trưởng khoa chọn vì ngẫu nhiên
ông ta thích chúng và cũng vì những đoạn văn được khai thác bởi nhiều cái bẫy
về văn phạm. Hemingway à! Điểu phấn chấn hẳn lên. Anh thích Hemingway,
đặc biệt là cuốn The Green Hills of Africa. Đoạn văn từ tập văn tuyển này lấy
từ tiểu thuyết The Sun Also Rises, đoạn gần cuối, khi nhân vật chính bơi trong
đại dương. Người kể chuyện bơi qua những con sóng lớn, trồi lên hụp xuống,
và khi anh ta bơi ra đến ngoài khơi, nơi sóng yên biển lặng, anh ta nằm ngửa
người nhìn bầu trời và có cảm giác dưới lưng mình gò đống ngổn ngang…

Tận cùng cơ thể, Điểu cảm thấy manh nha một cơn khủng hoảng gì đó và

không thể kiềm chế được. Cổ họng anh khô khốc, lưỡi sưng phồng trong
miệng như của ai khác. Anh chìm ngập trong nỗi sợ hãi. Nhưng anh vẫn tiếp
tục đọc to, mắt liếc nhìn cánh cửa lớn giống như con chồn đau ốm ranh ma và
yếu đuối. Liệu anh có thể chạy kịp ra hướng đó để nôn kịp lúc không? Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.