MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 154

Ngô Văn Đồng vội vàng rút tay về, anh biết rồi đây người ta phải đem
chôn xác người đàn ông này. Trong suốt thời gian mười mấy tháng mà
Đồng và Học đến làm việc tại đây, hai người đã chứng kiến hàng trăm
người chết vì sốt rét rừng và vì thiếu ăn, thêm vào đó có một vài người
tự vận mà chết, nhưng cả hai anh em chưa lần nào phải chứng kiến
cảnh một người chết sát bên cạnh mình như hiện tại.

Ngô Văn Đồng vụt nghĩ đến việc anh sẽ lợi dụng khi đem chôn xác

người đàn ông này, anh sẽ tìm cách trốn, nhưng Đồng không dám nghĩ
thêm nữa. Trong quá khứ, hai anh em Đồng và Học đã tìm cách trốn
khỏi nơi đây đôi ba lần, và lần nào họ cũng bị đám Mọi hung bạo đuổi
theo. Khi bị bắt, người ta lột trần truồng hai anh em họ ra, cột quật tay
ra đàng sau bằng dây gai. Đám Mọi được viên giám đốc đồn điền
thưởng năm đồng bạc cho mỗi người bị bắt. Sau đó Đồng và Học đều
bị đánh đập tàn nhẫn, những tên cặp rằng dùng các thanh cây to đập nát
chân của hai anh em trước mặt mọi người trong làng. Hai chân của họ
sưng húp và rướm máu. Họ phải lê lết khắp rừng cao su như vậy cả
tháng trường mới bình phục. Lần trốn thứ hai họ cũng bị bọn Mọi bắt
và cũng bị đánh đập tàn nhẫn không kém, đồng thời lại bị nhốt vào khu
biệt lập tăm tối cạnh đồn điền suốt mười bốn ngày liền. Hai chân bị
xiềng bằng xích sắt và bị ăn cơm khô, ẩm.

Họ không nhìn được một chút ánh sáng nào trong suốt thời gian bị

giam cầm riêng biệt đó.

— Anh Đồng, mình phải đem chôn ông ta, phải không? Tiếng nói

của Học run run và lạc hẳn, thầm thì vào tai Đồng như đọc được ý nghĩ
của anh mình. Toàn thân Học run lên từng hồi. Đồng bắt đầu lo ngại, là
em mình thật sự đã mắc phải chứng sốt rét rừng hiểm nghèo này.

— Em cố ngủ một chút đi, đừng bận tâm việc gì cả, anh sẽ lo chôn

cất ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.